Có sử dụng AI - Mình đọc và beta lại cho phù hợp.
📌Ai thích song khiết - không chấp nhận n9 từng thích người khác thì xin đừng nhảy hố 😗😗
📌 Tuyết tình cảm nam nữ chính ít, đa số đất diễn đều là của nu9 với các sư huynh tỷ muội trong tông môn !!!
📌 Nữ chính bá một cách vô lý - dù sao đây cũng là sảng văn mà không sao không sao!
Nếu có thể chấp nhận những điều trên hãy nhảy hố đảm bảo hộ này khá hay, nu9 không thánh mẫu, bàn tay vàng siêu to 🫣🫣
Không thích truyện xin hãy rời đi, xin đừng đánh giá xấu, trái tim yếu đuối này chịu không nổi 🥺
Chúc các bạn nhảy hố vui vẻ!!!
…………….
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Tiên hiệp , Huyền huyễn , Xuyên thư , Nữ phụ, Sảng Văn
Giới thiệu tác phẩm:
Khương Tước xuyên vào một quyển truyện tu tiên, trở thành nữ phụ ác độc. Không chỉ kết cục bi thảm, mà còn là tấm gương phản chiếu đầy xui xẻo để nâng nữ chính lên ngôi.
Nữ chính thanh lãnh siêu phàm, còn nàng là một nữ nhân.
Nữ chính thiên tư trác tuyệt, nàng lại lấy một mạng đổi lấy một tia sinh cơ.
Nữ chính kẻ theo đuổi như mây, nàng đến tay nam nhân còn chưa từng nắm.
Đau lòng hơn, ngày xuyên sách cũng chính là ngày hành hình: bốn vị nam chính đồng loạt tụ hội nơi hình đường, muốn lấy mạng nàng.
Vì cầu sống, Khương Tước không từ thủ đoạn: đe dọa, dụ dỗ, ôm đùi giữa một tông môn đầy rẫy thánh mẫu, nàng cứng rắn mở ra con đường "nghịch thiên".
Đi mãi đi mãi, không cẩn thận lại thành tiểu tổ tông được mọi người nâng niu trong lòng bàn tay.
Bốn vị nam chính miệng gọi "tiểu sư muội", đi đâu cũng phải dính lấy nàng. Sư phụ dẫn nàng nhập trận đạo, coi nàng như châu báu trong mắt.
Chưởng môn các phái tranh nhau nhận nàng làm đệ tử thân truyền.
Đến cả nữ chính cũng cam tâm tình nguyện gia nhập "liên minh thiếu đức" của nàng. Khương Tước dắt theo đoàn nhân vật chính oanh oanh liệt liệt quậy tung tu chân giới, suýt chút nữa... đánh sập cả thiên hạ!
Về sau, khi chính nàng đã thành đại lão, muốn vỗ tay cáo biệt cái đùi mình ôm bao lâu nay: “Tiên chủ, từ đây xin nói lời biệt ly.”
Cái đùi kia chính là tiên chủ chí cao vô thượng dưới đạo trời, cao ngạo thanh lãnh, chưa từng cúi mình vậy mà nghe câu “từ biệt” suýt chút nữa tức đến mất hình tượng: “Thay ngươi đỡ thiên lôi, chắn thiên mệnh kiếm, cùng ngươi xuống Minh giới cướp hồn…”
“Lúc đó sao không nói chia tay? Giờ dùng xong lại muốn phủi tay?”
Khương Tước: “…Ngươi nói bậy, ta đâu có dùng ngươi.”
Tiên chủ bắt đầu cởi áo: “Ngươi thử nói lại lần nữa?”
Khương Tước: Ngươi đừng có mà lại gần ta!