Mọi người: “…”
Con hổ này... khi nào hóa thành chó thế?
Vô Uyên chẳng thèm để tâm đến con hổ vô ơn ấy, đầu ngón tay bao phủ linh lực nhàn nhạt màu vàng nhạt, khẽ lướt qua vết thương, kéo ra một vệt máu.
Thế nhưng... linh lực của hắn lại vô hiệu với vết thương này.
Vô Uyên hơi nhướng mày, chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt vượt qua trưởng lão Thanh Sơn, rơi thẳng lên người Khương Tước.
Nàng vừa hô xong một tiếng, dư âm còn đọng nơi khóe môi, trong mắt mang theo tiếu ý, khoái chí lồ lộ.
Trưởng lão Thanh Sơn run run ngón tay chỉ vào vết máu trên má Vô Uyên, mắt trắng dã, thẳng lưng ngã ngửa ra sau.
Khương Tước vội né sang một bên, Văn Diệu phía sau đỡ lấy trưởng lão, lập tức bóp nhân trung: “Sư phụ! Sư phụ đừng chết mà sư phụ!”
Trưởng lão Thanh Sơn bị tức đến chết đi sống lại, cố gắng đứng vững, hơi thở thoi thóp: “Mau, mau trị thương cho nàng ấy.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT