Khương Tước khẽ lắc đầu, cụp mắt vẻ buồn thương: “Không giấu đạo trưởng, loại rượu này muội muội ta cũng rất yêu thích, đáng tiếc nay nó mang bệnh, vò rượu này ta giữ lại cho nó, không thể bán được.”
Đạo trưởng cười hề hề: “Chữa bệnh ta giỏi nhất! Ta chữa khỏi cho muội ngươi, ngươi đưa rượu cho ta được chăng?”
“Thật sao?” Khương Tước nhập vai nghiêm túc, suýt chút nữa ném cả vò rượu đi.
Đạo trưởng nhìn vò rượu sóng sánh, suýt thề độc trước trời đất: “Thật! Thật hơn trời cao đất rộng!”
Khương Tước ôm ngực: “Nhưng… hình như thân thể ta cũng hơi khó chịu…”
“Ta chữa, chữa hết!”
“Nếu vậy thì…” Khương Tước liếc nhìn đạo trưởng “Nhà ta còn một vò Thiên Sơn Tuyết, đợi đạo trưởng chữa khỏi cho tỷ muội ta, ta dâng cả hai vò, ngài thấy thế nào?”
Vừa nghe có đến hai vò, đạo trưởng liền vuốt râu cười đến nheo cả mắt: “Được được được! Nhà ngươi ở đâu? Không thể chậm trễ, chúng ta đi ngay thôi!”
“Vâng. Đạo trưởng có mang theo tọa kỵ không?” Khương Tước hỏi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT