“Đồ gốm á? Nếu là làm đồ gốm thì tôi làm cũng được, nhưng mà tại sao lại phải làm?” Thẩm Tư vừa hỏi vừa cố gắng giật lại gấu áo đang bị người giấy níu chặt.
Mặt người giấy được dán bằng giấy trắng hồ kỹ, đầu tóc và mắt đều là giấy đen cắt dán thành, quần áo thì sặc sỡ toàn giấy màu. Nhìn người giấy này, Thẩm Tư bất giác nhớ tới mấy con người giấy tuẫn táng từng thấy—năm đó cậu nhận được tin Giản Niệm qua đời, xin nghỉ về nhà, nhưng cha mẹ Giản Niệm lại bảo đã hỏa táng từ lâu, chỉ còn người giấy mua rẻ bày trong sân.
“Cậu có thể làm giúp tôi một cái đồ gốm được không?” Người giấy giơ giơ cánh tay trắng loá lên, giọng lanh lảnh, “Dễ lắm mà! Giúp tôi một tay đi!”
Thẩm Tư lùi lại hai bước, nhưng người giấy vẫn bám chặt lấy gấu áo, theo cậu lết tới.
“Tại sao phải làm đồ gốm cơ chứ?”
Người giấy chẳng thèm để ý đến câu hỏi đó, cứ lặp đi lặp lại yêu cầu của mình. Ban đầu giọng nó còn bình thường, về sau càng lúc càng the thé, khiến Thẩm Tư nhức hết cả đầu.
“Cậu sợ lửa đúng không? Bỏ ra đi.” Thẩm Tư lấy từ ba lô ra chiếc bật lửa vẫn luôn mang theo, bấm “tách” một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play