Ngày hôm sau, quả nhiên lạnh hơn hẳn. Nếu hôm qua chỉ là chút se lạnh cuối thu thì hôm nay vừa bước ra cửa, Thẩm Tư đã thấy hơi thở mình hóa thành làn khói trắng, nhiệt độ đã rơi xuống dưới 0 độ. Khắp phố đều là người mặc áo bông, Thẩm Tư xoa xoa hai tay, đầu ngón tay cứng đờ, đau rát vì lạnh.
“Cho cậu nè, đeo vào đi.”
Dịch Minh Tri đưa cho cậu một đôi găng tay trắng, vừa nói vừa rụt cổ: “Hôm nay lạnh khủng khiếp thật.”
Cậu nhận lấy, đeo vào thì phát hiện găng tay cũng lạnh buốt, chắc phải chờ một lát nó mới ấm lên được.
“Ai chà, lại đeo thêm đôi găng trắng, cậu trông càng trắng hơn nữa.” Dịch Minh Tri cười chọc ghẹo.
Thẩm Tư liếc cậu ta một cái: “Rảnh thì tôi sẽ đi nhuộm lại.”
“Có điều… không biết khi nào mới rảnh được.” Dịch Minh Tri dựa vào cửa xe thở dài, “Dạo này bận chết đi được, khách cứ kéo đến không ngớt, chắc còn phải kéo dài mấy ngày nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT