“Bọn họ chẳng qua là không muốn tìm tôi thôi,” Giản Niệm hờ hững nói, ngữ khí nhẹ như gió thoảng, nhưng trong đôi mắt đen nhánh lại ánh lên tia giễu cợt. “Dù sao thì trong mắt họ, một đứa bẩm sinh đã mắc bệnh tim, chỉ đem lại gánh nặng. Nếu tôi mà thật sự chết thì tốt biết mấy.”
“Giờ tôi sống sót trở về từ cái nơi quỷ quái kia, phản ứng đầu tiên của họ là muốn đuổi tôi ra khỏi nhà. Bởi vì nếu tôi còn sống, mấy lời dối trá của họ chẳng phải sẽ bị bóc mẽ hết sao?”
Thẩm Tư im lặng vài giây. Cậu biết cha mẹ Giản Niệm đủ sức làm chuyện đó thật.
Giản Niệm mắc bệnh tim bẩm sinh. Bệnh viện từng nói hắn ta không sống quá 18 tuổi. Nhưng thay vì tìm cách chữa trị, cha mẹ Giản Niệm lại tranh thủ thời gian… sinh thêm đứa nữa. Từ đó, hắn ta như món đồ bị bỏ quên, sống trong nhà mà chẳng khác gì người vô hình, luôn bị ghẻ lạnh và từ chối.
Vì bệnh tật, Giản Niệm từ nhỏ yếu ớt, thậm chí chưa từng đến trường. Là Thẩm Tư dạy hắn đọc chữ, giúp cậu tránh bị lũ trẻ trong xóm bắt nạt.
Cha mẹ Giản Niệm nguyền rủa con mình gần như theo lịch. Thẩm Tư từng tận mắt thấy họ chỉ vào mặt Giản Niệm mà mắng nhiếc, nhưng cậu ấy vẫn cười. Nghe mắng thì cười, đám người đi rồi cũng cười, rồi kéo tay Thẩm Tư tiếp tục học chữ.
Ba năm trước, khi nghe tin Giản Niệm qua đời vì bệnh tim, Thẩm Tư đã nghĩ: *Cậu ấy cuối cùng cũng được giải thoát rồi.*

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play