Thẩm Tư nhanh chóng lao về phía trước, cỏ dại mềm mại dưới chân như trôi nổi, từng bước chân của cậu đều linh hoạt và nhẹ nhàng. Ngay khoảnh khắc ấy, cậu rõ ràng cảm thấy có thứ gì đó níu lấy mình, khiến thân thể mất đà, cả người ngã nhào về phía trước, mà chỉ trong chớp mắt sắp tiếp đất, Thẩm Tư đã kịp nhìn thấy mặt đất đầy rẫy những gai nhọn đen sì.
Đồng hồ hiện lên phía sau lưng cậu, thời gian bắt đầu đảo ngược, lùi lại khoảng năm giây. Thẩm Tư lập tức khựng lại, cẩn thận đá văng lớp cỏ dại phía trước, nhưng trong bụi cỏ ấy lại không có gì cả.
Đúng lúc ấy, ánh mắt cậu lướt về phía không xa nơi cột sáng đang toả ra. Trong cột sáng, bóng người trắng nhợt ấy từ bên trong bước ra, xoay quanh cột sáng vài vòng, sau đó hướng về hai phía vung ra một thứ gì đó, chỉ trong vài giây đã quay trở lại vị trí cũ, chìm vào trong cột sáng.
Thẩm Tư nhìn bóng trắng tan vào ánh sáng, sau đó lại liếc qua chỗ mình vừa suýt ngã. Quả nhiên, chỗ đó lúc này đã bị phủ đầy gai nhọn.
Thì ra đây là điều Lê Ương muốn nhắn lại.
Những gai nhọn kia là do bóng trắng từ cột sáng rải ra. Không phải ai cũng như Thẩm Tư có thể đảo ngược thời gian. Một khi bị thứ đó châm trúng, dù có lý trí như Lê Ương đi nữa, lau sạch bao nhiêu lần thì vẫn vô ích, cuối cùng chỉ có thể chết trong sợ hãi, bị dây leo của cây bìm bìm quấn quanh thân thể đến chết.
Tránh khỏi bãi gai đó, Thẩm Tư tốn hơn mười phút mới đến được nơi Giản Niệm và Tống Thắng đang đứng. Cậu vừa thở dốc vừa chạy tới, giữ lấy tay áo Giản Niệm. Giản Niệm quay lại nhìn, một lát sau chỉ khẽ lắc đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT