Dưới tầm mắt của Thẩm Tư, bác sĩ mới nhìn về phía cột sáng nối liền trời đất không xa, một lúc sau mới mở miệng: “Cậu nói là do cái bóng của người kia sao?”
“Đại khái ngoài nó ra thì chẳng còn gì khác nữa.” Thẩm Tư rút một nhánh cỏ từ dưới đất lên, “Nhưng nếu cứ tiếp tục như thế này, e là chúng ta không tìm ra Mộng chủ nhân.”
“Bởi vì nếu suy đoán sai thì người đó sẽ ch.ết?” Bác sĩ mới bất đắc dĩ vò tóc, ánh mắt vương đầy mệt mỏi, “Đúng là khiến người ta đau đầu.”
Nhưng mà, cũng chẳng còn cách nào khác.
Người kia giữa lúc hoảng loạn thiếp đi, vài tiếng sau tỉnh dậy, vẫn không thể thoát khỏi nỗi sợ hãi mà tự kết liễu. Anh ta luôn trong trạng thái kinh hoàng, sự sợ hãi ấy không thể phát tiết ra ngoài, vì ngay cả bản thân anh ta cũng không biết mình đang sợ ai. Những cái gai đó chỉ khiến anh ta sợ chính bản thân mình.
Sau đó là một khoảng thời gian dài trầm lặng nặng nề, Thẩm Tư không biết đã trôi qua bao lâu, hay đúng hơn là cậu không còn tâm trí để đếm thời gian nữa.
Trong tình thế không thể rời đi và người xung quanh lần lượt ch.ết đi, những cầu sinh giả bắt đầu chỉ trích và nghi ngờ lẫn nhau. Hệ quả là mỗi người bị nghi ngờ là Mộng chủ nhân đều lần lượt thiệt mạng. Trong khoảng thời gian ngắn, những cầu sinh giả gần như bị xóa sổ hoàn toàn. Xung quanh chỉ còn lại những mảng bìm bìm rậm rạp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT