Cho đến khi cặp đôi đó đứng dậy cùng nhau bước ra ngoài, cô gái và chàng trai vẫn giữ khoảng cách, trên mặt còn vương nước mắt. Nhìn thấy Hoắc Nguyệt Tầm đang cười tủm tỉm và Kỷ Chước đang cắm cúi ăn, cô gái mang theo giọng khóc nức nở nói một câu.
"Anh xem bạn trai nhà người ta kìa, người ta sẽ không như anh đâu!"
Kỷ Chước đột nhiên ho sặc sụa, suýt chút nữa vùi mặt vào bát. Cậu vừa định ngẩng đầu lên phản bác, thì bỗng nhiên bị Hoắc Nguyệt Tầm nắm lấy đầu ngón tay.
Lúm đồng tiền nhỏ bên má Hoắc Nguyệt Tầm hiện rõ, anh nở một nụ cười thân thiện với cô gái kia, sau khi nhìn họ rời đi, anh mới quay sang Kỷ Chước, đáng thương tội nghiệp mở lời: "Chước Nhi, cậu sẽ như vậy không?"
Trước khi Kỷ Chước kịp làm đổ cái bát, Hoắc Nguyệt Tầm đã buông đầu ngón tay Kỷ Chước ra, bật cười: "Bạn nhỏ Chước ngốc nghếch, tôi đùa cậu đấy."
Mặt Kỷ Chước ho đến đỏ bừng, phải mất một lúc mới miễn cưỡng đỡ hơn chút. Nghe thấy câu trách yêu thân mật của Hoắc Nguyệt Tầm, cậu lại cảm thấy mình có vẻ hơi làm quá, ngây ngốc "ờ" một tiếng.
Cậu nhanh chóng giải quyết xong đồ ăn còn lại trên bàn, cùng Hoắc Nguyệt Tầm rời khỏi quán ăn sáng. Kỷ Chước nghĩ mình sẽ phải ở phòng vẽ Khánh Lãng cả ngày, Hoắc Nguyệt Tầm chắc chắn cũng có việc riêng phải làm, bèn hỏi cậu ta có muốn về trước không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play