Cha mẹ Hoắc Nguyệt Tầm ngay cả khi anh xảy ra cãi vã với người khác cũng đổ lỗi lên đầu anh. Nếu họ nhìn thấy vết thương trên người anh, đừng nói là chăm sóc, e rằng không mắng mỏ, trách cứ anh, bắt anh quỳ trước lò sưởi đã là may mắn lắm rồi.
"...Xin lỗi."
Kỷ Chước đột ngột đứng dậy, lắp bắp nói: "Tôi quên mất cậu sống một mình."
Hoắc Nguyệt Tầm im lặng vài giây rồi mới ngẩng đầu lên, nở một nụ cười dịu dàng: "Không sao đâu, không cần xin lỗi tôi. Một mình tôi cũng có thể..."
Một mình sao có thể?
Kỷ Chước mím môi, một cảm giác thôi thúc mạnh mẽ dâng lên trong lòng.
Im lặng một lát, cậu đột nhiên ngắt lời Hoắc Nguyệt Tầm: "—Cậu có ngại để tôi chăm sóc cậu không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT