Hóa ra, những năm này sư tỷ không hề xuống núi mua rượu, không phải vì nàng đã cải tà quy chính, mà là vì đã có rượu ở ngay trước mắt!
Quảng Nam cảm thấy nhận thức về sư tỷ chưởng môn của mình bấy lâu nay lại sụp đổ. Nàng ngơ ngẩn nhìn Nguyệt Xuất Vân thành thạo rót rượu. Sự thuần thục ấy chắc chắn không phải chỉ có một hai lần mà có được.
Nguyệt Xuất Vân hài lòng nhìn bầu rượu bạch ngọc đã được rót đầy trong tay. Hít hà mùi rượu thoang thoảng, trên mặt y lại nở vài phần tươi cười. Theo thói quen cũ, tiếp theo y sẽ quay người đưa bầu rượu sang sân bên cạnh. Nhưng ai ngờ Nguyệt Xuất Vân vừa quay đầu, đã thấy một bóng người trắng muốt lướt qua trước mặt. Không phải Khuynh Thành thì là ai.
"Sư tỷ... bên kia rõ ràng có cửa mà!" Quảng Nam run rẩy hỏi.
"Ồ."
Khuynh Thành đáp lại một tiếng hờ hững, rồi nhận lấy bầu rượu từ tay Nguyệt Xuất Vân, thản nhiên đi đến chiếc ghế tre gần đó ngồi xuống, với nụ cười hạnh phúc trên môi, nàng lấy ra một cái chén rượu bạch ngọc từ trong ngực.
"Đồ đệ, chỗ rượu này đã chôn được bao lâu rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play