Tiếng côn trùng kêu chim hót, nắng sớm mờ mờ. Nguyệt Xuất Vân duỗi gân cốt, bước vào ngôi nhà nhỏ đã lâu chưa trở về. Nghe thấy tiếng động từ sân bên cạnh, Nguyệt Xuất Vân không khỏi kính nể sự khổ luyện của sư phụ mình. Dù y chỉ mới vừa tỉnh dậy không lâu, nhưng từ sân của Khuynh Thành đã nghe thấy tiếng vung kiếm.
Nguyệt Xuất Vân bất giác bật cười, ngay cả y cũng không biết tại sao mình lại cười, nhưng nụ cười này khiến y hiểu ra một điều, lúc này trong lòng y, quả thực rất vui vẻ.
"A à, nếu sư phụ đại nhân khổ luyện như vậy, ta cũng không thể lơ là. Nếu sau này võ công không bằng cả sư phụ đại nhân..."
"Nếu không bằng cả sư tỷ? Tiểu sư điệt, ngươi đang nói cái gì?"
Giọng nói từ bên ngoài sân bất ngờ vang lên, dọa Nguyệt Xuất Vân giật mình, tim lỡ mất vài nhịp. Y quay đầu nhìn lại, mới thấy Quảng Nam với gương mặt bánh bao trịnh trọng, ôm đàn bước vào sân của mình.
Nguyệt Xuất Vân chợt thấy sợ hãi. May mà vừa nãy y không nói điều gì kỳ lạ. Nếu bị tiểu sư thúc nghe thấy, không chỉ sư phụ đại nhân sẽ bay tới, mà y cũng không thể ở lại Phượng Minh Các nữa.
"Tiểu sư điệt, vừa nãy ngươi nói gì thế, tại sao lại so đo võ công với Khuynh Thành sư tỷ?" Quảng Nam không buông tha, ôm cây dao quang cầm cao gần bằng mình, gặng hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT