Chương 5
Mọi người đều đờ đẫn khi nhìn thấy con số khổng lồ này.
Thanh Dương Tử chấn động nói: “Mạc sư huynh, huynh đã trải nghiệm những kiểu chết này rồi sao?”
“Đương nhiên không phải.” Mạc Hoài bật cười: “Ta đã sử dụng năng lực, đương nhiên sẽ lựa chọn lấy ký ức tương lai ở trạng thái tốt nhất, tại sao phải đi 'trải nghiệm' từng cái chết một chứ?”
Nghe được lời này, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, nếu Mạc Hoài trải qua nhiều cái chết chân thật như vậy, nghĩ thôi cũng thấy rợn người.
Minh Đại tò mò: “Trong số nhiều cái chết đó, sẽ gặp phải chuyện gì? Bị thế lực nào truy sát sao?”
“Có rất nhiều loại tình huống, nếu phải hình dung, đại khái là một loại tình cảnh bị vận mệnh trêu đùa, khắp nơi đều có sát cơ mai phục.”
Mạc Hoài còn lấy ví dụ cho Minh Đại: “Bị đại năng đang khó ở chém giết, vô tình rơi vào tuyệt địa là những chuyện khá thường gặp, ta ấn tượng sâu sắc một tương lai, là bị toàn bộ tu chân giới truy sát, may mắn tìm được một nơi bí mật ẩn náu, sau đó nơi bí mật tưởng như an toàn kia lại xảy ra dị biến, trở thành tuyệt địa, linh khí bên trong biến thành kịch độc...”
Thanh Dương Tử tiếp lời: “Sau đó thì bị linh khí độc chết?”
Mạc Hoài: “Không, ta bị hạt bụi trong không khí làm sặc chết.”
Mọi người: “...” Đúng là kiểu chết tức tưởi!
Thanh Dương Tử hồi tưởng lại: “Nhưng sau khi ta có được hack, cũng không gặp phải tình huống nguy hiểm như Mạc sư huynh nói...”
Mạc Hoài giải thích: “Lúc đó vẫn chưa mở nhiệm vụ người nghịch mệnh, hack đã che giấu thiên cơ cho chúng ta, trên đời không có bữa trưa miễn phí, bây giờ nó tập hợp chúng ta lại với nhau, thì mỗi một khoảng thời gian cần phải hoàn thành nhiệm vụ do bảng treo thưởng ban bố.”
Nhận được lời nhắc nhở này, mọi người vừa động ý niệm, lập tức tìm thấy bảng treo thưởng.
Quả nhiên, bên trong nhìn thấy một chiếc đồng hồ cát đang chảy chàm chậm.
“Có lẽ nhiệm vụ đầu tiên trong vòng một tháng.” Mạc Hoài nói: “Khi đồng hồ cát chảy hết, chính là lúc nhiệm vụ tuyên bố.”
Diệp Thiên Cơ hỏi: “Mạc sư huynh cũng không biết thông tin nhiệm vụ sao?”
Mạc Hoài: “Không biết, hack có thể ẩn giấu, ta chỉ biết có chuyện này, nhưng không thể biết thông tin chi tiết liên quan đến nó, thậm chí trước khi vào đây, trong ký ức của ta, các ngươi đều là những cái bóng mơ hồ.”
“Thì ra là vậy.” Mọi người dần dần hiểu rõ.
Ninh Việt đột nhiên lại nhớ tới một chuyện: “Cho nên, Mạc sư huynh vừa nói mình coi như là bán Nguyên Anh, cũng là hiệu quả của năng lực này sao?”
“Đúng thế.” Mạc Hoài nói: “Lần đầu tiên ta sử dụng năng lực ở Kết Đan kỳ, 'load lại' một ký ức của ta đã đạt đến Nguyên Anh trong tương lai, đạt đến Kim Đan luôn.”
“Ôi…!”
Người trong nhóm đều hít sâu, năng lực hack của Mạc sư huynh thật sự là nghịch thiên! Căn cơ tu tiên hay là cảnh giới, điều này tương đương với việc đại năng tán công trùng tu, hơn nữa vĩnh viễn có thể lựa chọn con đường có lợi nhất, đồng nghĩa với việc tu luyện sẽ không gặp phải bình cảnh!
Cố Niệm Niệm lại hỏi: “Vậy tại sao Mạc sư huynh không tìm thẳng đến một tương lai đã thành tiên?”
Ninh Việt: “Đương nhiên là giống như năng lực cố định của chúng ta, có hạn chế sử dụng, cần thời gian hồi phục nhất định.”
“Đúng.” Mạc Hoài nói: “Thật ra thời gian hồi phục cũng không sao, sau và trước Kim Đan là hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Lần đầu tiên ta lựa chọn ký ức Nguyên Anh kỳ, đã phải trả giá rất đắt, suýt nữa thân tử đạo tiêu. Cho nên nhiều nhất ta chỉ có thể lựa chọn đạt được ký ức giai đoạn sau của tu vi hiện tại trước thời hạn, nhưng chỗ tốt là bởi vì có lĩnh ngộ và kinh nghiệm của cấp cao hơn, cho nên tương đương với vượt nửa cấp.”
Ngoại trừ Minh Đại mới mở hack không hiểu gì cả, mọi người ở đây nghe được lời này, trong lòng đều khá phức tạp, từng cho rằng cơ duyên của mình là độc nhất vô nhị, không ngờ núi cao còn có núi cao hơn.
Vượt cấp khiêu chiến, đó là chuyện trong thoại bản do phàm nhân biên soạn, đặt ở tu tiên giới, Kết Đan kỳ trở xuống còn có khả năng xảy ra, Kết Đan đến Kim Đan thì đúng là chuyện hoang đường, nhưng ở chỗ Mạc Hoài lại thật sự tương đương với vượt nửa cấp, cho dù là Kim Đan hay Nguyên Anh, thậm chí là cảnh giới sau Nguyên Anh.
So ra, tuy năng lực của bọn họ không yếu, nhưng lại không thể trực tiếp mang đến sự tăng lên thực lực bản thân như Mạc Hoài.
“Mạc sư huynh nói đúng, không biết tương lai sẽ phải đối mặt với nhiệm vụ gì, chúng ta nên phát huy sở trường của mình, cùng nhau hợp tác, mới có thể ứng phó với nguy hiểm chưa biết.” Trong tình huống này, Ninh Việt lên tiếng trước, giới thiệu về năng lực của mình: “Năng lực cố định của ta là chế phù hoàn mỹ, chỉ cần ta biết và vẽ ra phù triện, đều có thể phát huy hiệu quả mạnh nhất.”
Những người khác cũng lần lượt bắt đầu giới thiệu về năng lực của mình, điều mà có thể nhìn ra manh mối từ ảnh đại diện.
Thanh Dương Tử: “Luyện đan hoàn mỹ.”
Diệp Thiên Cơ: “Luyện khí hoàn mỹ.”
Cố Niệm Niệm: “Khế ước linh thú vô hạn.”
Diệp Thiên Cơ nhắc nhở: “Xin Cố sư tỷ hãy giữ đúng cấu trúc câu.”
Cố Niệm Niệm biết sai sửa lỗi: “Ngự thú hoàn mỹ.”
Sự nghiêm khắc của Diệp Thiên Cơ khiến Minh Đại hơi căng thẳng, nàng suy nghĩ một chút...
Minh Đại: “Giết người hoàn mỹ.”
“…?”
“?”
“?”
Khung chat nhanh chóng bị một loạt biểu tượng cảm xúc chiếm đầy, ngay cả Mạc Hoài trầm ổn nhất cũng kinh ngạc lên tiếng: “Giết người?”
Minh Đại vội vàng giải thích năng lực 'Đánh phát chết luôn' mà mình có được trước đó, thật ra về tình huống cụ thể của năng lực cố định này, bản thân nàng cũng chưa hiểu rõ.
Nghe xong, trừ Mạc Hoài ra, những người khác đều đồng loạt: “Ôi…”
Minh sư muội nhỏ nhất, nhìn dịu dàng ngoan ngoãn, không ngờ năng lực cố định lại là cái này, sự tương phản quá lớn, khiến trong đầu mọi người đồng loạt đổi mới ấn tượng về nàng, quả nhiên người ngày thường không nói không rằng mới là nhân vật ghê gớm!
Ninh Việt: “Cái đánh phát chết luôn này, là ý mà ta hiểu sao?”
Thanh Dương Tử hỏi thẳng: “Lúc trước khi Minh sư muội mở năng lực, đã giết một kẻ địch có thực lực gì?”
Minh Đại: “Hình như... có lẽ... là một Kim Đan chân nhân...”
Lần này, đừng nói những người khác, ngay cả Mạc Hoài là Kim Đan chân nhân cũng cảm thấy ê răng.
…
Thanh Dương Tử: “Từng cho rằng mình là thiên chi kiêu tử, con cưng của số phận, cho đến khi ta đến đây.”
Diệp Thiên Cơ: “Từng cho rằng mình là thiên chi kiêu tử, con cưng của số phận, cho đến khi ta đến đây.”
Cố Niệm Niệm: “Từng...”
“Mọi người đừng tự coi nhẹ mình.” Chắc Mạc Hoài không nhìn nổi nữa, cắt ngang hành vi đọc lại ngày càng mãnh liệt trong nhóm: “Năng lực cố định mỗi người một sở trường, các ngươi chưa hoàn toàn hiểu được năng lực của mình thôi.”
“Ta cảm thấy ta chỉ luyện đan siêu hơn một chút thôi!” Thanh Dương Tử hơi tủi thân.
Mạc Hoài phủ nhận y: “Không, các ngươi không hiểu ý nghĩa 'hoàn mỹ' của hack, phải biết rằng bất kỳ tài nghệ nào càng lên cao thì càng ngày càng khó, nhưng dưới quy tắc của hack, tất cả độ khó đều như nhau.”
“Giống như luyện đan của Thanh Dương sư đệ, đối với đại Đan sư Nguyên Anh kỳ, luyện chế đan dược Trúc Cơ kỳ có độ khó là một, không tốn chút sức lực nào, vậy luyện chế đan dược thích hợp cho Nguyên Anh kỳ cùng cấp với hắn, độ khó chính là một trăm, cần phải chuẩn bị nhiều ngày, hơn nữa còn không thể bảo đảm chất lượng thành đan.”
Thanh Dương Tử ngộ ra: “Nhưng đối với ta, độ khó của tất cả đan dược đều là một.”
Mạc Hoài: “Đúng, chỉ cần điều kiện linh khí, thiên tài địa bảo, lò luyện đan, địa hỏa thỏa mãn, Thanh Dương sư đệ là Trúc Cơ kỳ cũng có thể luyện chế tiên đan, tương tự, vẽ bùa, ngự thú, luyện khí của Ninh sư muội, Cố sư muội và Diệp sư đệ cũng như vậy.”
Thanh Dương Tử đột nhiên kích động lên: “Ta nhớ chúng ta có thể giao dịch xuyên giới đúng không? Diệp sư đệ, mau đến giao dịch! Ngươi muốn đan dược gì cứ việc nói, làm cho ta một cái pháp bảo!”
Tuy nhiên ngay sau đó y ngẩn ra: “Giao dịch vật phẩm xuyên giới cần phải trả một điểm nghịch mệnh... Mạc sư huynh, điểm nghịch mệnh là gì?”
Mạc Hoài giải đáp: “Có thể hiểu là 'năng lượng' sử dụng hack, sau khi có được hack, một năm sẽ tự nhiên có được một điểm, cực kỳ hữu dụng, có thể dùng để có được năng lực tạm thời trong hack, cũng có thể dùng để giao dịch xuyên giới.”
Thanh Dương Tử ngây ra: “Ta có được hack chưa đầy một năm, không có một điểm nào.”
Các thành viên khác cũng không có, bọn họ vốn có một hai điểm, lúc đó không biết còn có giao dịch xuyên giới, nhân duyên trùng hợp đã sử dụng nó.
Minh Đại cũng học theo mọi người đi xem, kết quả ngạc nhiên: “Ta có.”
Cùng lúc nhìn thấy mình còn lại năm điểm nghịch mệnh, Minh Đại còn nhận được một chuỗi thông tin.
[Đánh giá mục tiêu: Địa ngục]
[Vượt cấp đánh chết, đang tính toán nhân quả... Cần điểm sát ý: 11]
[Điểm sát ý hiện tại: 1]
[Điểm sát ý không đủ... Thay đổi thành tiêu hao điểm nghịch mệnh]
[Điểm nghịch mệnh hiện tại: 15]
[Điểm sát ý -1, điểm nghịch mệnh -10]
[Xác định đánh chết thành công.]
“Hả?” Mạc Hoài trong nhóm cũng bất ngờ: “Minh sư muội có bao nhiêu?”
“5.” Lúc này, Minh Đại sẽ không giấu diếm, đồng thời còn nói ra những thông tin vừa biết được.
Mạc Hoài nghe xong trầm ngâm nói: “Xem ra đánh phát chết luôn của Minh sư muội sẽ dựa theo thực lực của đối thủ quyết định tiêu hao, có thể vượt cấp đánh chết, nhưng cần phải trả đủ điểm sát ý, khi điểm sát ý không đủ, có thể dùng điểm nghịch mệnh bù vào, nghĩ như vậy, nếu lúc đó trên người Minh sư muội không đủ điểm nghịch mệnh thì chưa chắc có thể giết chết vị Kim Đan kia.”
Điểm sát ý thì rất dễ hiểu, là thứ mà Mạc Hoài nói trước đó có thể khôi phục tự nhiên theo thời gian.
“Bù đắp tiêu hao vốn không thể gánh vác, cũng là một công dụng của điểm nghịch mệnh, nhưng...” Mạc Hoài cảm thấy kỳ quái: “Hôm nay Minh sư muội mới mở hack, tại sao lại có nhiều điểm nghịch mệnh như vậy chứ?”
Diệp Thiên Cơ: “15 điểm... Năm nay Minh sư muội mười lăm tuổi hả?”
Minh Đại phủ nhận: “Năm nay ta 16 tuổi rồi.”
Ninh Việt ngẫm nghĩ, hỏi: “Minh sư muội có phiền nói cho chúng ta lý do tại sao muội muốn giết vị Kim Đan chân nhân kia không?”
“Không sao.” Minh Đại đồng ý ngay, tuy rằng mới quen biết các sư huynh sư tỷ trong nhóm chưa đến nửa ngày, nhưng nàng lại sinh ra một cảm giác dựa dẫm chưa từng có ở Thiên Nguyên tông.
Minh Đại kể lại toàn bộ quá trình từ khi bị ôm nhầm năm đó, đến một năm trước bị Cảnh Vân mang đến Thiên Nguyên tông, cùng với việc sáng nay ở Thường Phong nhai tự mình thức tỉnh ký ức, mở hack chém giết Huyền Lăng chân nhân, nói hết tất cả không hề giấu giếm mọi người.
Nói xong, Minh Đại không có cảm xúc uất ức hối tiếc gì, nhưng nhóm chat lại nổ tung.
Mạc Hoài trầm ổn cũng phẫn nộ: “Đám lãnh đạo của tông môn này nhắm mắt làm ngơ, dung túng đủ loại hành vi của đệ tử dưới trướng, thật sự là hèn hạ, Cảnh Vân này càng không xứng làm cha!”
Cố Niệm Niệm: “Tức chết ta! Cha gì chứ, tông môn gì chứ, còn kẻ giả mạo kia dựa vào cái Thiên linh căn là thành thiên mệnh chi nữ rồi hả? Sau này Minh sư muội tu luyện có thành tựu đánh thẳng lên Thiên Nguyên tông này!”
Diệp Thiên Cơ: “Minh sư muội có thể lên kế hoạch làm thế nào để đánh lên, ta luyện chế phi kiếm cho muội.”
Thanh Dương Tử: “Ta luyện chế đan dược hồi khí cho muội, từ cửa sơn môn đánh đến hậu sơn! Cho những kẻ từng coi thường muội biết, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu nữ nghèo!”
Minh Đại không ngờ mọi người lại phẫn nộ như vậy, cảm động xen lẫn chút ngại ngùng, hơn nữa hình như nàng từng nghe câu nói cuối cùng của Thanh Dương sư huynh ở thoại bản nào đó...
Đúng lúc này, Ninh Việt đột nhiên lên tiếng, một câu đánh tỉnh người trong mộng.
“Cảnh Vân ôm nhầm Minh Châu khỏi thôn Minh gia từ năm Minh sư muội 1 tuổi, đến nay đã 15 năm, mà sư muội có 15 điểm nghịch mệnh, những 'Người chắc chắn phải chết' như chúng ta, sau khi có được hack, cứ sống thêm một năm có một điểm nghịch mệnh.”
“Điểm nghịch mệnh... Nghịch mệnh...”
“Ta đoán, từ 15 năm trước, vận mệnh của Minh sư muội đã bị người ta sửa đổi, hoặc có thể nói là bị thay thế.”
Người thay thế là ai, không cần nói cũng biết.