Liên tiếp vài trận mưa thu khiến tiết trời se lạnh hẳn. Lá đỏ dày như lệ cũng dần dần rút lại sắc màu, chỉ còn sót lại chút tiêu điều khẽ báo hiệu đầu đông.
Sáng sớm, Tiêu Trường Ninh mặc một bộ váy bông đỏ nhạt viền thiêu, búi tóc đơn giản theo kiểu gia thất, nghiêng cắm một chiếc trâm điểm thúy, rủ xuống đôi tua nhỏ nhẹ lay động. Tuy đã xuất giá, nàng vẫn giữ lối ăn mặc thanh nhã của tiểu thư khuê các: thanh mà không lạnh, diễm mà chẳng tục.
Lúc này, đầu ngón tay nàng còn phảng phất mùi hương phấn, đang lười nhác ngồi trên ghế dài dưới hành lang, một tay chống cằm, một tay phe phẩy món đồ chơi nhỏ làm từ lông chim trĩ, kiên nhẫn đùa mèo.
Con mèo đồi mồi duỗi trảo mềm, mải mê nhào tới nhào lui đuổi theo món đồ. Không bao lâu liền lăn ra kêu “meo meo”, rõ ràng là đói bụng.
“Ngươi đúng là mèo ham ăn, mới nãy vừa ăn xong lại đói nữa rồi?” Tiêu Trường Ninh khom lưng bế nó lên, xoay đầu bảo cung tì phía sau:
“Hạ Lục, Hổ Phách lại đói rồi, ngươi xem trong phòng còn dư cá say không?”
Hạ Lục đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play