Khó mà nói là giữ đủ lễ nghĩa, nhưng cũng xem như cho nàng thể diện.
Tiêu Trường Ninh hài lòng, phủ tay áo bước chậm xuống bậc đá, đứng giữa sân đình, giữ khoảng cách năm bước với Thẩm Huyền, vẫn không quên dè chừng:
“Có chuyện gì? Mời nói.”
Thẩm Huyền không lên tiếng, chỉ tiến lên hai bước, đưa ra một thanh mộc kiếm đặt trước mặt nàng.
Tiêu Trường Ninh theo bản năng đỡ lấy. Thanh kiếm gỗ này được mài nhẵn bóng loáng, sống kiếm còn khảm viền đồng, trông không giống để trừ tà, lại càng không giống kiếm chơi đùa.
Nàng nhíu mày hỏi:
“Cho ta… đuổi ma à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT