Cơ hồ đồng thời, Thẩm Huyền lập tức cảm nhận được sát khí cuồn cuộn từ trong bóng tối, thân thể căng như dây đàn, vội ghìm cương xoay người, rút đao nhìn về phía thích khách! Nhưng còn chưa kịp ra tay, chỉ nghe “vút” một tiếng xé gió một thanh Tú Xuân đao từ phía Bắc Trấn Phủ Tư bay vụt ra, chuẩn xác đánh gục thích khách đang ẩn thân trên mái hiên.
Nguy hiểm qua đi, toàn thân Thẩm Huyền thoáng thả lỏng. Hắn giữ chặt cương ngựa, trấn an chiến mã đang hý vang vì sợ hãi, nghiêng mắt nhìn theo hướng thanh đao bay ra, trầm giọng nói: “Đa tạ.”
“Một nhà cả mà, Thẩm Đề Đốc cần gì khách khí?” Một giọng nữ sang sảng từ trong ngõ tối vang lên, mang theo vài phần tiêu sái quen thuộc. Bóng người mảnh mai chậm rãi bước ra từ sau màn đêm.
Ánh trăng chiếu rọi, ánh sáng lạnh bạc lướt qua vạt áo phi ngư phục, soi rõ gương mặt thanh tú nhưng đầy anh khí của nữ tử ấy.
“Việt Dao?” Tiêu Trường Ninh ngẩn ra, không thể tin vào mắt mình: “Ngươi không phải đang ở Khai Phong sao?”
“Đại loạn đến nơi, thần nữ sao có thể bỏ mặc ngài và Hoàng thượng chứ?” Việt Dao nhẹ nhàng rút lại Tú Xuân đao, tiện tay chùi máu lên y phục của thích khách, mỉm cười xán lạn, “Chuồn về một chuyến, ngài đừng để lộ nha.”
Nói rồi nàng phất tay ra hiệu, Bắc Trấn Phủ Tư “kẹo kẹt” mở ra, ánh đuốc bừng sáng. Hơn mười Cẩm Y Vệ chỉnh tề bước ra, xếp hàng đứng thành hai bên, đồng loạt quỳ gối hành lễ: “Khấu kiến Trường Ninh trưởng công chúa!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play