__________

Giọng nói trầm thấp mang theo hơi thở nóng hổi truyền đến bên tai. Tay hắn buông lỏng vòng eo đang siết chặt lấy Giản Lật, cho cậu cơ hội đẩy hắn ra rồi quay người bỏ chạy khỏi sân khấu.

Cậu cúi đầu chạy nhanh, rời khỏi hiện trường bằng tốc độ nhanh nhất, cho đến khi trốn vào nhà vệ sinh, khóa chặt cửa buồng, ngồi phịch xuống bệ xí mới miễn cưỡng ổn định lại trái tim đang đập loạn như điên.

“... Mình điên thật rồi ——” Giản Lật đưa tay lên vò rối mái tóc của mình.

Âm thanh máy móc vang lên trong đầu, không mang theo chút cảm xúc nào, tựa như đang giễu cợt:

"Chỉ có chút éc bản lĩnh đó.”

Giản Lật tháo chạy, còn Dụ Thành vẫn ở lại trên sân khấu.

Dưới vô số ánh đèn flash, Dụ Thành thản nhiên chỉnh lại vạt áo bị Giản Lật kéo loạn, cúi người nhặt lên chiếc cúp bị rơi sang một bên, đi thẳng tới micro, bình tĩnh mở miệng:

“Xin lỗi.”

Hắn giơ chiếc cúp lên, là vì hành động vừa rồi khiến chiếc cúp rơi xuống đất mà lên tiếng xin lỗi. Vết răng bên môi bị ống kính phóng đại hết mức chiếu lên màn hình lớn, không cách nào che giấu. Nhưng bản thân Dụ Thành lại không hề bận tâm.

“Cảm ơn.”

Lời nói ngắn gọn đánh dấu chấm hết cho lễ trao giải này. Dưới ánh mắt kinh ngạc của người dẫn chương trình, Dụ Thành rời sân khấu.

Chỉ hơn mười phút sau, trên mạng đã nổ tung.

Tên Dụ Thành và Giản Lật đồng thời chiếm vị trí đầu các trang truyền thông lớn, kèm theo là những bức ảnh chụp lại nụ hôn chấn động kia – rõ nét đến mức không cách nào chối cãi.

Hai người tuy cùng hoạt động trong giới giải trí, nhưng trước giờ những tin đồn xung quanh họ chỉ là gió thổi mây bay, không hề có bằng chứng xác thực. Không ai ngờ lần này lại có thể xảy ra chuyện lớn như thế ngay trong lễ trao giải, từng bức ảnh chất lượng cao khiến người ta muốn không thấy cũng khó.

Giản Lật trốn trong toilet, vội vàng gọi điện cho người đại diện – Vạn Đào.

Phản ứng của Vạn Đào so với tưởng tượng của Giản Lật lại bình tĩnh hơn rất nhiều. Hắn chỉ dặn dò cậu rời đi bằng cửa sau, chờ hắn tới đón.

Giản Lật đội mũ, lặng lẽ chuồn khỏi hiện trường, cho đến khi ngồi lên xe bảo mẫu mới thở phào nhẹ nhõm.

Cậu rón rén nhìn gương chiếu hậu để quan sát biểu cảm của Vạn Đào, chờ hắn nổi trận lôi đình.

Nếu Vạn Đào hỏi, cậu nên giải thích thế nào?

Ai trong giới giải trí mà không biết ảnh đế Dụ Thành cực kỳ chướng mắt lưu lượng tiểu sinh Giản Lật. Nhưng làm người đại diện cho Giản Lật, Vạn Đào cũng không thiếu lần nghe cậu than vãn về Dụ Thành.

Không ngờ có một ngày, cậu lại chủ động hôn môi cái người mình ghét nhất!

Trong đầu Giản Lật không ngừng lặp lại cảnh tượng vừa rồi trên sân khấu: nhiệt độ môi Dụ Thành, cánh tay ôm chặt eo cậu, hơi thở vây quanh... Cuối cùng, ánh mắt lạnh lùng bạc tình kia.

“A —— cái đồ khốn Dụ Thành!”

Cậu hét to trong xe, lập tức bị Vạn Đào bịt miệng lại.

“Nhỏ tiếng chút!”

Giản Lật ngoan ngoãn ngậm miệng, mấy lần mở ứng dụng Tấn Thanh, lại do dự tắt đi.

Tấn Thanh là nền tảng mạng xã hội có độ truy cập cực cao. Không cần xem cậu cũng biết, giờ mạng xã hội nhất định đã loạn thành một nồi cháo, lời ra tiếng vào đủ kiểu.

Vạn Đào liếc nhìn cậu qua gương chiếu hậu.

Giản Lật bỏ điện thoại xuống, chủ động mở lời:

“Đào ca, anh không muốn hỏi em vì sao lại làm như vậy sao?”

Vạn Đào tức đến bật cười:

“Anh hỏi thì cậu sẽ nói à? Chúng ta đi đến được ngày hôm nay đâu có dễ. Cậu tuy là đỉnh lưu lượng, nhưng cậu cũng biết rõ, chỉ tính riêng trong công ty thôi cũng đã có một đống lưu lượng, người người đều có thể bị thay thế. Cậu chỉ là một Giản Lật, bất cứ lúc nào cũng có thể bị đào thải.”

Giản Lật cúi đầu không nói gì. Cậu xuất thân nghèo khó, suốt mười mấy năm đầu đời đều sống trong thất vọng và nghèo đói. Vạn Đào khi ấy cũng chỉ là một người đại diện hạng xoàng.

Hai người nương tựa vào nhau, từ một tiểu minh tinh mờ nhạt tuyến mười tám đi đến vị trí đỉnh lưu hôm nay – từng bước đều cực kỳ gian nan.

Nói dễ nghe thì là đỉnh lưu, nhưng thật ra Giản Lật ngoài gương mặt và vài bản nhạc bắt tai, gần như không có tác phẩm nào thật sự nổi bật.

Nhảy đẹp hát hay bây giờ ai mà chẳng làm được. Những thực tập sinh bị nhốt mãi trong công ty chưa từng có cơ hội debut, tùy tiện chọn đại một người ra cũng chẳng kém cậu – chỉ là không có cái gương mặt ấy thôi.

Mà gương mặt... là thứ có thể marketing.

Đẹp một chút, có thể thành thần tượng. 

Mỗi bước đi trong giới của Giản Lật đều như đang giẫm lên lớp băng mỏng, cậu nghe lời Vạn Đào – ngoại trừ lần này.

Xe chìm trong im lặng, mãi đến khi về tới công ty, Vạn Đào mới thở dài thật sâu.

Giản Lật ngồi nghiêm chỉnh trên sofa, sống lưng thẳng đơ, nhìn vào là biết có tật giật mình.

Hệ thống không còn lên tiếng, khiến cậu gần như nghĩ rằng mọi thứ là ảo giác.

Nhưng cảm giác đau khi bị hệ thống cưỡng chế còn in sâu trong trí nhớ. Cậu đã thật sự, trước mặt bao nhiêu người, xông lên sân khấu và hôn Dụ Thành.

Không chỉ hôn, còn cắn một cái.

Giản Lật liếm khóe môi, nơi ấy vẫn còn hơi tê rát.

Dụ Thành cũng cắn trả, lực không nhẹ chút nào.

Vạn Đào nhìn thấy vết thương bên môi cậu, ánh mắt phức tạp. Hắn ngồi đối diện, không nói lời nào, chỉ thở dài.

Giản Lật hai tay siết chặt, cúi đầu chửi thầm, nhưng Vạn Đào vẫn chỉ thở dài, càng thở dài, cậu càng bất an.

Vạn Đào cầm điện thoại lên, đầu ngón tay không ngừng lướt. Mới hơn hai tiếng, tên của Giản Lật và Dụ Thành đã bị đưa lên đầu các bảng tìm kiếm, các diễn đàn tranh luận sôi nổi.

Dụ Thành debut bảy năm, chưa từng bị đào ra bất cứ scandal nào. Không chỉ là tin đồn tình ái, cả bối cảnh gia đình lẫn quan hệ cá nhân đều không có chút tin tức.

Giản Lật là lưu lượng, tai tiếng có vài cái vặt vãnh, nhưng cũng chỉ là thêu dệt mà ra.

Hai người vốn không liên quan, nay lại đột nhiên bị đẩy lên đầu sóng gió – cả giới giải trí e rằng trong thời gian tới sẽ không được yên bình.

Fan hai bên đã bắt đầu chia phe, đấu khẩu trên mạng.

Là nhân vật chính trong chuyện, Giản Lật ngồi trên sofa, rõ ràng nên lo cho bản thân nhiều hơn, nhưng đầu óc cứ quanh quẩn hình ảnh Dụ Thành.

Giản Lật vốn đang ngồi thẳng, lúc này hơi rũ vai, mái tóc nâu hạt dẻ phủ xuống trán, đôi mắt hạnh nhẹ nhàng run rẩy – giống như một con hươu con lạc đường.

Dụ Thành vốn đã không ưa cậu, chuyện lần này xảy ra, chỉ sợ càng ghét hơn.

Giản Lật cắn môi: ghét thì ghét đi, dù sao cậu cũng cực kỳ ghét hắn!

Ngay lúc đó, Vạn Đào đột nhiên đưa điện thoại qua.

“Dụ Thành vừa theo dõi em trên Tấn Thanh đấy.”

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play