Sau vụ “bánh bao chứa nội lực tà đạo” làm chấn động phủ Lục gia, ta quyết định rút kinh nghiệm:
Không làm bánh. Không cười. Không chủ động thân thiện quá mức.

Thay vào đó, ta âm thầm chuyển sang chiến thuật thâm hậu hơn:

Kế hoạch Cải Mẹ Chồng 3.0 – Kết nối tâm hồn qua nghệ thuật thêu thùa.

Chiêu này vừa cổ điển vừa an toàn. Ai mà nghi ngờ được một bà mẹ chồng… đang thêu hoa?


Chiều hôm ấy, ta đích thân mang khung thêu đến viện của con dâu.

Nàng vừa thấy ta, mặt tái mét như bị điểm huyệt. Ta bèn dịu giọng nói:

– Mẫu thân đến không phải để trách phạt. Mẫu thân muốn… dạy con thêu.

– Thêu…?

Nàng ngước lên, đôi mắt mở to cảnh giác, như thể ta sắp thêu bùa chú lên người nàng.

Ta gật đầu, kiên nhẫn kéo tay nàng lại, đặt lên khung vải, giảng giải từng đường kim mũi chỉ:

– Đây là mũi “phá cước”... không phải đánh nhau, mà là lối thêu xoắn vòng...

– Đây là “kim tuyến xuyên tâm”, không phải đâm ai cả, là đường chỉ vàng đi giữa cánh hoa...

– Nhẹ nhàng, từ từ, nhớ dùng tay đỡ chỉ, như thế…

Ta nâng tay nàng, tỉ mỉ sửa thế cầm kim. Đúng lúc ấy, Tiểu Xuân lén nhìn qua cửa sổ, thấy ta ghé sát tai con dâu, liền chạy đi loan tin:

“Phu nhân vừa niệm chú gì đó, rồi cắm kim vào tay thiếu phu nhân!!!”

Trong một nén nhang, tin tức lan khắp phủ:

“Phu nhân luyện cổ! Cắm kim vàng truyền độc!”

“Mỗi mũi kim là một giọt máu chó đen và linh khí của rắn ba đầu!”

“Thiếu phu nhân sẽ bị khống chế tinh thần, sau ba ngày sẽ thành rối gỗ!”


Đến tối, nha hoàn trong phủ bắt đầu... cúng bái.

Có đứa lén bỏ tỏi dưới gối ngủ. Có đứa dán bùa sau lưng áo. Có đứa còn xin nghỉ về quê "tránh vận âm".

Ta vừa bước chân khỏi viện, đã nghe tiếng chuông gõ mỏ:

A di đà phật, xin đừng nhìn ta, xin đừng dạy ta thêu…


Ngày hôm sau, ta được Lục Trầm đích thân mời đến thư phòng. Không phải mời trà, mà là mời… bốc bài trắc nghiệm tâm thần.

– Mẫu thân gần đây có thấy… muốn gây hấn với ai không? – Hắn nghiêm túc hỏi.

– Không.

– Có nghĩ đến việc trả thù?

– Không.

– Có cảm thấy… muốn điều khiển toàn phủ theo ý mình?

– Càng không!

– Vậy… vì sao người dạy con dâu “kim tuyến xuyên tâm”?

Ta nghẹn họng.

– Đó là mũi thêu mà!!!

– Người còn thì thầm với nàng ấy: “Lúc đâm phải đều tay, lực vừa đủ…”

– Ta chỉ nói đâm kim, không phải đâm người!!!


Kết luận: Lục Trầm không tin.
Hắn sai người niêm phong khung thêu, thu giữ toàn bộ kim chỉ trong phòng ta, và cử hộ vệ đi theo "bảo vệ an toàn cho mẫu thân khỏi… chính mình".

Ta chỉ muốn khóc.

Làm mẹ chồng kiểu gì mà sống như tội phạm bị quản chế?
Chẳng lẽ ta phải… bỏ nhà trốn đi thì người ta mới tin ta hiền lành?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play