Vốn Tần Mai cũng không quá tin tưởng lời nói lúc trước của Từ Bảo Bảo, rằng ở chung với Nghiêm Trạch Thừa cũng không tồi, nhưng hiện tại nhìn thấy Từ Bảo Bảo có thể không chút do dự trực tiếp đánh Nghiêm Trạch Thừa như vậy, Nghiêm Trạch Thừa còn không nổi giận, lúc này mới hơi tin tưởng.
Nếu về sau tính cách Nghiêm Trạch Thừa vẫn luôn như vậy, mà không kỳ quái giống mấy lần trước khi bọn họ đã gặp mặt, gả con trai cho cậu ta cũng rất tốt. Huống hồ, lấy vị trí hiện tại của bọn họ trong Từ gia, thật ra vẫn tính là bọn họ trèo cao.
Nghĩ đến đây, Tần Mai cũng trở nên nhiệt tình hơn một chút với Nghiêm Trạch Thừa.
Ít nhất không còn không nóng không lạnh như lúc trước.
Tần Mai nấu cơm xong, Từ Bảo Bảo thân là con bà, tự nhiên muốn cướp việc dọn cơm.
Cậu lấy biểu tình tráng sĩ chịu chết đi vào phòng bếp, thiếu chút nữa bị hương vị đồ ăn làm cho trực tiếp nôn, nhưng mà cũng không biết có phải chỉ có mình cậu mới như vậy hay không, ít nhất biểu tình của Tần Mai và Nghiêm Trạch Thừa vẫn luôn cực kỳ bình thường.
Từ Bảo Bảo không nhịn được nghĩ ngợi lung tung. Chẳng lẽ vì cậu đã ăn qua mỹ thực trên Trái Đất, biết những đồ ăn cực kỳ dễ ngửi, hơn nữa ăn cũng ngon, cho nên mới phản ứng như vậy sau khi ngửi cái mùi này? Mà Tần Mai cùng Nghiêm Trạch Thừa, thân là người địa phương, đã quen rồi, thậm chí đã ngửi những mùi ghê hơn rồi, cho nên mới không có bất cứ cảm giác gì? Từ Bảo Bảo càng nghĩ càng cảm thấy rất khả thi, dù sao trước kia lúc bọn họ ăn cơm, sau khi Từ Kiến Hoa ngửi được mùi đồ ăn Tần Mai nấu  còn lộ ra biểu tình cực kỳ hưởng thụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play