Từ Bảo Bảo cúi đầu tự hỏi, lúc giương mắt lên, người bên cạnh đã biến thành tiểu hồng nhãn quái.
Tiểu hồng nhãn quái hiển nhiên cũng biết lúc trước Nghiêm Trạch Thừa mắt xám lại một lần nữa có được quyền chủ động, khống chế thân thể, cho nên anh ta mới mất đi một phần ký ức, không biết vì sao lại ngồi ở đây, Từ Bảo Bảo cũng cách anh ta gần như vậy… Anh ta nhìn đỉnh đầu Từ Bảo Bảo trong nháy mắt, tâm tình lập tức trở nên hơi khó chịu, anh ta vươn tay lay tóc chính mình một chút, nhưng cũng không lập tức đẩy Từ Bảo Bảo ra, mà lại hơi cam chịu nói: “Thôi.”
“Thôi cái gì?” Từ Bảo Bảo nhíu mày.
Nghiêm Trạch Thừa thấp giọng nói: “Không phải vì em thích thằng kia cho nên mới luôn muốn tiếp xúc với anh sao… Về sau anh sẽ tiếp xúc với em nhiều hơn một chút, cũng cho hắn ta đi ra sớm hơn…”
Từ Bảo Bảo lúc đầu còn hơi không nghe rõ Nghiêm Trạch Thừa đang nói cái gì, sau lại cẩn thận nghe, nhất thời dở khóc dở cười.
Hàng này mỗi ngày trong đầu đều suy nghĩ cái quỷ gì vậy…
Nghiêm Trạch Thừa cũng không biết chính mình não bổ cái gì, bây giờ anh ta cảm thấy cực kỳ suy sụp, vẫn luôn cúi đầu. Bởi vì không nghe thấy Từ Bảo Bảo trả lời, anh ta cho rằng Từ Bảo Bảo nghĩ như vậy, trong lòng nhất thời như bị kim đâm, cực kỳ không thoải mái, lúc này cam chịu vươn tay, chặt chẽ ôm lấy Từ Bảo Bảo, bộ dáng vừa thỏa mãn lại vừa thương tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT