Ba tiểu tinh linh tuy rằng rất muốn biết rốt cuộc Từ Bảo Bảo và Nghiêm Trạch Thừa đã tiến triển đến bước nào, nhưng thấy bộ dáng Từ Bảo Bảo có vẻ không quá vui vẻ, cuối cùng vẫn không dám hỏi, chỉ yên lặng chờ bên cạnh Từ Bảo Bảo, nhìn Từ Bảo Bảo lắp ráp cơ giáp.
Từ Bảo Bảo một khi đã nghiêm túc, quả thật kể cả bên ngoài có động đất thì cũng không liên quan gì đến cậu.
Cứ lắp ráp theo thiết kế cơ giáp cấp D như vậy đến mười mấy tiếng sau, Từ Bảo Bảo cuối cùng bắt đầu cảm thấy eo mỏi lưng đau, không mệt do sử dụng não quá độ, mà bởi vì vẫn luôn ngồi một chỗ không nhúc nhích nên thân thể cứng nhắc khó chịu.
Cậu đứng lên lười biếng duỗi thắt lưng, chuẩn bị hoạt động thân thể một chút, tập thể dục gì đó, sau đó liền phát hiện ba tiểu tinh linh đều ngồi ở trên bàn, bộ dáng khẩn trương hề hề nhìn cậu.
Tiểu Hồng nhìn Tiểu Lam cùng Tiểu Lục, đứng lên, nó có vẻ hơi thẹn thùng, nhăn nhó một chút, mới nói: “Bảo Bảo, anh không nên bởi vì người không tốt mà thương tâm… Bọn em đều rất lo lắng cho anh…”
Từ Bảo Bảo thấy bộ dáng đáng yêu này của nó liền cảm thấy tâm tình tốt hơn nhiều, vì thế gật đầu.
Tiểu Lam và Tiểu Lục lúc này mới bắt đầu mồm năm miệng mười lên tiếng nói: “Bảo Bảo, Bảo Bảo, nếu không anh đừng suy nghĩ nhiều, thật ra đối với bọn em, anh gả cho ai cũng đều như nhau, chủ yếu vẫn cần phải tăng thực lực của anh lên, nếu anh đủ cường đại mà nói, về sau chắc chắn sẽ có rất nhiều người truy đuổi anh. Đến lúc đó còn sợ gì Nghiêm Trạch Thừa tỏ thái độ với anh? Anh ta nịnh bợ anh còn không kịp đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT