Cuối tuần đầu tháng Mười, trời hanh hanh dịu lại sau cơn mưa sáng sớm. Trong quán nhỏ, mùi chè hạnh nhân bốc lên thơm ngọt. Du Nhi đứng trong bếp, nhẹ nhàng khuấy nồi chè đang sôi lục bục, gió thu ngoài hiên lùa vào mang theo chút hơi sương, khiến khung cảnh như mềm lại.
Hôm nay là ngày cuối của thực đơn tuần đầu tháng, cô làm món chè hạnh nhân nấu cùng long nhãn và chút hoa quế khô. Mẹ cô cười bảo món này ăn để "xoa dịu lòng người", cũng là món tráng miệng yêu thích của hắn – người hay giả bộ nói "ngọt quá", nhưng lần nào cũng ăn hết sạch.
Xế chiều, khi nồi chè vừa tắt bếp, có tiếng guốc lẹp xẹp ngoài sân. Một người phụ nữ đứng nơi cổng – dáng cao gầy, đôi mắt sâu thẳm và gương mặt hao hao Mai Tâm. Du Nhi bước ra, chỉ kịp nhìn người ấy cất lời:
— “Tôi là … Mẹ của Mai Tâm. Tôi… tới tìm con bé.”
Mai Tâm đang lau bàn trong quán, nghe tiếng liền quay đầu lại. Giây phút ấy, cả sân quán như lặng đi. Cô gái trẻ buông rơi chiếc khăn, chạy đến:
— “Mẹ!”
Không cần thêm lời nào. Hai mẹ con ôm chầm lấy nhau, nước mắt trộn lẫn vào áo vải đã sờn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play