Diệp Khiêm Lương cúi đầu hít thật sâu mấy hơi trên người tiểu nhân loại. Nhìn đôi mắt trong veo đáng yêu như nai con của Lâm Xuất Trần hắn nói: "Ta muốn hôn ngươi".
Lâm Xuất Trần khàn giọng khẽ đáp "Ừ" một tiếng thật khẽ. Hẳn cúi đầu hôn lên lông mi y rồi lại nhìn đôi môi nhỏ hỏi tiếp: "Ta có thể hôn môi ngươi một cái không".
Lâm Xuất Trần mặt đỏ như gấc không trả lời nhưng tay lại siết chặt lấy hỉ phục của Diệp Khiêm Lương như muốn nhàu nát.
Bữa cơm ấy không ai có tâm trạng mà ăn nhưng Lâm Xuất Trân lại là người bị ăn sạch sẽ.
Y cứ tưởng thân thể hắn yếu đuối, không có sức lực ai ngờ cơ thế hắn lại tràn đầy sữc lực như không biết mệt hết lần này đến lần khác đòi hỏi y, hôn khắp người y đến cả ngón chân cũng không tha.
Nến trong phòng vẫn cháy suốt đêm, nét mặt của Diệp Khiêm Lương y đều nhìn thấy nhưng không chỉ thấy khuôn mặt mà còn...
Chỉ cần nghĩ đến là khuôn mặt y như muốn bốc khói nhưng lại cảm thấy không lỗ chút nào. Quả nhiên khi tìm phu quân phải tìm người tuấn tú như vậy mới đáng giá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play