Sau khi trở về nhà , Diệp Khiêm Lương liền bắt đầu xử lý đống gỗ kia. Lâm Xuất Trần tò mò đứng một bên nhìn, thấy hắn tìm công cụ để đập vụn những khúc gỗ ấy. Nhưng dụng cụ không đủ nhỏ, cuối cùng hắn lại chuyển sang dùng cối xay đá, để con lừa trong nhà kéo cối nghiền gỗ vụn thành bột. Sau đó còn gánh mấy gánh nước về, đổ bột gỗ vào trong nước, rồi lại lục tìm khắp nhà, kiếm ra một tấm chiếu cũ rách vốn định bỏ đi mà chưa kịp vứt.
Y nhìn Diệp Khiêm Lương cắt tấm chiếu thành từng mảnh: "Huynh định làm gì thế?"
"Không có dụng cụ chuyên dụng, nên ta lấy đỡ cái này dùng tạmvậy. Chờ thí nghiệm thành công rồi, sẽ làm một cái khuôn vớt bột giấy chuyên dụng." Diệp Khiêm Lương dùng những mảnh chiếu này múc nước liên tục, mặt chiếu dính lên một lớp bột giấy, đặt qua một bên, rồi lại lấy mảnh khác tiếp tục vớt.
Lâm Xuất Trần cũng chẳng biết hắn đang định làm gì. Nhìn một lát thấy chẳng có gì thú vị, bèn quay về xử lý chỗ nấm hái được lúc chiều.
Buổi chiều y hái được nấm và rau dại. Một phần nấm được để lại xào ăn tối, phần còn lại rửa sạch rồi xâu lại treo lên cho khô để dành ăn dần.
Rau dại thì đem trộn lạnh ăn tối. Y và cha không thích ăn rau dại, thấy đắng, không ngon bằng rau trồng trong vườn. Nhưng Diệp Khiêm Lương lại rất thích ăn, còn bảo thích cái vị tự nhiên này.
Mỗi lần hắn chỉ cần bỏ chút muối, chút giấm trộn lên là có thể ăn sạch cả một bát lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT