Tối đó, Tô Cẩm Linh ngồi đúng xe đón ban đầu trở lại thư ngụ, sửa soạn rời đi theo lời Chu Tư Niên dặn dò.
Vốn ý định của Đường Cạnh là muốn luật sư Chu đến Tuyết Phương hỏi giá rồi giao tiền thả người, chuyện coi như xong, nhưng Chu Tư Niên lại không nghĩ vậy.Đường Cạnh đọc được tin tức này trên “Thân Báo”, sau kết quả phán quyết còn có quan điểm của tiến sĩ luật học, đại luật sư Ngô Dư Bồi được phóng viên trích dẫn: “Nếu vụ án trên xét xử tại Thượng Hải thì cần áp dụng điều thứ 331 trong ‘Bộ luật Hình sự mới tạm thi hành’, xử kẻ giết người tử hình, tù chung thân hoặc tù có thời hạn cấp một. Tội phạm và chứng cứ trong vụ án này vô cùng xác thực, tình tiết nghiêm trọng, xử tử hình cũng chẳng quá đáng!”Đường Cạnh tự an ủi, đây cũng là một kết quả không tệ.Chu Tư Niên cũng chẳng vội, xắn tay áo trường sam lên, ngón tay gõ bàn trà, đĩnh đạc nói: “Bất kể luật Đại Thanh hay Lục pháp toàn thư cũng đều cấm mua bán người, càng đừng nói tới luật pháp tô giới, bà giữ khư khư Cẩm Linh không thả là cái lí gì?”
Mấy ngày sau, luật sư Chu gọi điện tới Tuyết Phương lần nữa, gọi Cẩm Linh ra ngoài.Đường Cạnh cũng đến phải chịu thua y, nghĩ bụng mình đã sớm chuẩn bị sẵn tâm lí ném tiền qua cửa sổ rồi, má mì trả giá thế nào anh cũng nhận. Song Chu Tư Niên lại không đồng ý, nói nếu mình đã cam đoan nhất định sẽ giúp anh hoàn thành chuyện này thì giá tiền chắc chắn cũng sẽ là tốt nhất.Nhất thời, Đường Cạnh lại hơi không vui, không biết chỉ là vì nhắc đến Châu Tử Hề hay còn vì là Ngô Dư Bồi nhắc đến. Sau sự kiện Trịnh Ánh Ngọc, anh không còn đến dinh họ Châu tìm nàng nữa, đến điện thoại cũng không gọi, việc gì cũng tìm người chuyển lời qua là xong.
Hết thảy vẫn làm theo quy định, chỉ có điều, lần này, Cẩm Linh đi rồi không trở lại nữa.Đợi chuyện chuộc thân thỏa đáng xong xuôi rồi Cẩm Linh mới từ Hoa giới quay lại tô giới Pháp, vào ở trong một căn nhà trọ trên đường Ferguson. Nhà đi thuê, ngoài đồ gia dụng đơn giản ra thì bên trong không còn gì khác. Đối với một người phụ nữ như cô mà nói, cuộc sống sau này quả thật không dễ dàng. Trong lòng Đường Cạnh cũng đã có chuẩn bị, nếu cô lại mở miệng xin anh cái gì, cũng không phải anh không thể không cho, song sẽ khó tránh có chút thất vọng.
Đường Cạnh thuê một căn nhà nhỏ trong khu Giang Loan ở Hoa giới cho cô ở tạm, phái xe đi đón đưa thẳng cô ra khỏi tô giới Pháp.Tô Cẩm Linh cúi đầu đáp, giọng vẫn mềm mại như trước: “Má mì nói với em, tiền chuộc thân là hai ngàn tệ…”
Lúc rời Tuyết Phương, Tô Cẩm Linh chỉ mang theo người một chiếc ví đầm, bên trong đựng ít tiền tự cô kiếm được và mấy bức ảnh công ty minh tinh chụp cho cô. Quần áo, đồ trang sức và các đồ đạc khác bất kể là của cô hay do má mì cung cấp cũng đều để lại cả. Đây cũng là lời dặn của Chu Tư Niên, may mà tính tình Cẩm Linh không tham lam, làm theo trọn vẹn.Xong xuôi, Chu Tư Niên mới ung dung đến Tuyết Phương hỏi giá.Nhưng hiện thực lại khác hẳn dự đoán cua anh, hai người gặp mặt trong quán cà phê, ngồi đối diện cách nhau một mặt bàn vuông nhỏ, Cẩm Linh lấy từ túi xách ra một bọc giấy, đặt lên bàn, đẩy về phía Đường Cạnh.
Xong xuôi, Chu Tư Niên mới ung dung đến Tuyết Phương hỏi giá.Lúc rời Tuyết Phương, Tô Cẩm Linh chỉ mang theo người một chiếc ví đầm, bên trong đựng ít, tiền tự cô kiếm được và mấy bức ảnh công ty minh tinh chụp cho cô. Quần áo, đồ trang sức và các đồ đạc khác, bất kể là của cô hay do má mì cung cấp cũng đều để lại cả. Đây cũng là lời dặn của Chu Tư Niên, may mà tính tình Cẩm Linh không tham lam, làm theo trọn vẹn.Chu Tư Niên cũng chẳng nể nang, lại xóa, lại viết.
“Cẩm Linh?” Má mì nghe xong thì bày ra vẻ tuyệt đối không thể, “Cẩm Linh không được, vất vả mãi tôi mới nuôi được nó lớn thế, tuổi đương trẻ đẹp, nó đi rồi chỗ tôi còn biết làm ăn thế nào?”“Em đã qua chỗ luật sư Chu rồi ạ.” Cẩm Linh không tranh luận với anh, thái độ lòng tự hiểu rõ.Ở tô giới Pháp, kinh doanh thư ngụ là hợp pháp, đến Hoa giới thì quy định lại khác. Má mì nói không lại Chu Tư Niên, không khỏi tức tối, thực sự không hiểu nổi ông khách quen mười năm này rốt cuộc lên cơn dở hơi gì.Sau khi hai nghi phạm được phe Nhật bí mật đưa về, Ngô Dư Bồi không hề từ bỏ nỗ lực. Khoảng thời gian này, anh ta cùng bộ ngoại giao và sở kiểm sát liên tục gọi điện cho tòa án bản địa Nagasaki thương lượng để nghiêm khắc trừng phát hung thủ, trợ cấp cho gia quyến người bị hại.
“Nói giỡn đúng không?!” Chu Tư Niên cũng ngang ngược, “Trên dưới Tuyết Phương bao nhiêu cô gái như vậy, nói cứ như chỉ dựa vào một mình Cẩm Linh thôi ấy? Má mì mà không chịu, tôi cũng chỉ còn nước lên công đường hội thẩm tô giới nói cho ra nhẽ mà thôi.”“Em chỉ có thể diễn vài vai nhỏ thôi, giá vậy đã là rất khá rồi…” Tô Cẩm Linh càng ngại ngùng hơn, đầu cúi càng thấp.“Đây là cái gì?” Đường Cạnh hỏi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT