Sáng hôm sau, Đường Cạnh tiếp tục theo lệ thong dong làm vệ sinh, đóng suit chỉnh tề rồi lái xe đến cao ốc Hardoon. Cái khác thường là anh đã ra một quyết định, muốn chuộc thân cho Tô Cẩm Linh.
Ý tưởng này dậy lên một cách rất đỗi kì quặc, anh thậm chí còn chẳng biết nó tới khi nào, tới vì ai. Polly, Châu Tử Hề, Tô Cẩm Linh, tựa hồ ai cũng chiếm chút ảnh hưởng trong đó, thậm chí còn bao gồm cả chính anh và người mẹ đã dần phai nhạt trong kí ức.Nghe xong, quả nhiên Chu Tư Niên cười nhạo một trận, khen Đường Cạnh rốt cuộc cũng thông suốt, còn rất lịch lãm lão luyện nói Tô Cẩm Linh đích thực hiếm có.Còn định nói thêm gì nữa, Cẩm Linh đã mở miệng: “Ý luật sư Đường em đã rõ, em bằng lòng rời đi, về sau sống thế nào em sẽ tự nghĩ cách.”Nhìn thấy tên Trịnh Ánh Ngọc, Đường Cạnh ngẩn ra, nghĩ thầm có chuyện gì mà con mẹ này lại tìm đến mình vậy nhỉ?
Vì thân phận có quá nhiều liên lụy nên anh không muốn tự mình ra mặt làm việc này, chỉ rà soát trong đầu xem có thể nhờ ai quen biết hỗ trợ được.Làm việc tại văn phòng luật cũng thường có vài tin tức quan trọng không chia sẻ với người không liên quan. Đường Cạnh cũng chẳng hỏi nữa, xua thư kí nữ đi, tiện tay đóng cửa lại, nhấc điện thoại gọi cho Trịnh Ánh Ngọc.Đường Cạnh không nói thẳng mà chỉ mời y đi ăn cơm, kính rượu trên bàn cơm rồi mới nói rõ mục đích.
Loại người trong bang phái đầu tiên, còn Ngô Dư Bồi thì chắc chắn sẽ không chịu, anh cười bỏ qua. Đếm tiếp, hình như cũng chẳng có quá nhiều lựa chọn, rất nhanh đã nghĩ đến ứng cử viên phù hợp duy nhất – Chu Tư Niên.Nghe anh nói vậy, Trịnh Ánh Ngọc lại rất bất ngờ, há miệng muốn nói mà không có lời ra.Cô nhóc này ngu xuẩn thật sự, còn nghĩ đến tới chuyện đi tìm Trịnh Ánh Ngọc nữa, nhưng cũng rất thông minh, lúc ấy phỏng chừng đã ngờ được rằng Trịnh Ánh Ngọc sẽ bán đứng mình nên mới phải dùng cách lập lờ nước đôi nhận tội với anh một nửa, nửa còn lại giấu giếm.Trịnh Ánh Ngọc chẳng mảy may cảm thấy có vấn đề gì, cười nói ở đầu dây bên kia: “Châu tiểu thư còn chưa trưởng thành, có gì không ổn dù sao cũng phải cho người giám hộ biết, luật sư Đường nói có đúng hay không?”
Lí do rất đơn giản.Từ hồi học ở Yale, Đường Cạnh đã thường xuyên nghe người ta nhắc đến vị tiền bối này. Lúc du học, Chu Tư Niên ăn chơi đàng điếm hăng đến mức mười năm sau đám du học sinh Trung Quốc hậu bối hãy còn nhớ rõ. Trong những truyền thuyết đó, bạn cùng trường người Mĩ của y đều cho rằng y là con trai của một vị vương gia nào đấy trong cung Thanh.
Thứ nhất, Chu Tư Niên có tiền. Là cố vấn luật pháp của thương hội, giá cho một buổi tư vấn kéo dài hai tiếng của luật sư Chu là tính bằng vàng thỏi, làm hai án nhỏ thôi thù lao cũng đủ mua một cái ô tô, sẽ không ai hoài nghi sức của và thành ý chuộc thân cho Cẩm Linh của y.
Thứ hai, Chu Tư Niên có thân phận, bàn giá cả với y, má mì ở Tuyết Phương sẽ chẳng đến nỗi không cho thể diện mà tham lam đòi giá trên trời.Giới pháp luật ở đất Hỗ không lớn, xưa nay anh vẫn biết Trịnh Ánh Ngọc là hạng người giỏi dựa dẫm. Có trí thức cũng đi học từ Pháp về châm biếm chị ta trong bụng chẳng có gì, nói trước đây lúc bảo vệ luận văn, mỗi lần bị giáo sư hỏi khó, chị ta sẽ lấy thân phận du học sinh của mình ra làm cớ. Sinh viên Trung Quốc ngồi đó đều xấu hổ thay chị ta, một mực cúi đầu không dám ngẩng lên, bản thân chị ta thì lại chẳng cảm thấy có gì không đúng.Tiếng cười rất vang, Đường Cạnh không có khả năng không nghe thấy, song vẫn ngó lơ, chỉ chờ câu trả lời của Cẩm Linh.
Cuối cùng, cũng là quan trọng nhất, vị sư huynh tốt nghiệp trường Yale này tuy du học trở về nhưng xưa nay chưa từng coi việc chơi gái là đáng hổ thẹn. Một năm trước khi hai người mới quen, luật sư Chu từng chia sẻ rất thẳng thắn rằng từ năm mười sáu, mười bảy tuổi, bản thân đã được trưởng bối trong nhà dẫn đến thư ngụ học làm người, người dạy vỡ lòng chuyện nam nữ chính là một kĩ nữ tài sắc xuất chúng trong lầu xanh.Vì nàng, anh lại muốn làm một người tốt. Người tốt ư? Anh cười một tiếng nặng nề, hoang đường.“Bộ phim đó, cô diễn rất đạt…” Quá nửa là để bổ khuyết, Đường Cạnh thêm một câu.
Chẳng biết tại sao mà Đường Cạnh luôn có ấn tượng rằng Chu Tư Niên không trần tục đến thô bỉ như những tay đàn ông ra vào thư ngụ khác, trái lại mang cảm giác văn sĩ thời xưa, người trong nhà chỉ là vợ là mẹ, trong thư ngụ mới là tri kỉ. Cũng chỉ có người như vậy mới hiểu cho ý định này của anh, coi như thành toàn cho một giấc mơ của Cẩm Linh đi.Quả nhiên, nghe vậy, Trịnh Ánh Ngọc lập tức cứng họng.Lí do rất đơn giản.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play