Tia nắng đầu tiên trong ngày lách mình qua lớp rèm mỏng, nhẹ chiếu lên gương mặt nhợt nhạt của người nằm trên giường.
Lâm Hi Bảo khẽ cựa mình, mí mắt nặng trĩu từ từ mở ra. Đầu óc cậu vẫn còn mơ hồ nhưng cơn đau âm ỉ từ miệng vết thương nhẹ nhắc cậu rằng tất cả không phải là một giấc mơ.
Cánh cửa phòng đột ngột bật mở. Một cô hầu nữ bước vào, trên tay là khay thức ăn. Giọng cô dịu dàng vang lên trong không gian tĩnh lặng. “Cậu Lâm, cậu tỉnh rồi. Cố thiếu dặn tôi mang bữa sáng lên cho cậu. Nếu cần gì, cứ gọi tôi. Tôi là Tiểu Hoa.”
Hi Bảo ngẩn người, ánh mắt mờ mịt nhìn về phía cô, môi mấp mái. “Cố thiếu… là ai?”
Tiểu Hoa nhẹ đặt khay thức ăn xuống bàn, mỉm cười đáp lại. “Cố thiếu là chủ nhân của dinh thự này và cũng là người cứu cậu vào đêm hôm qua. Cậu không cần lo, ở đây rất an toàn.”
Lâm Hi Bảo không phản ứng trước lời nói của cô, Tiểu Hoa khẽ lắc đầy rồi nhẹ nhàng rời khỏi phòng. Cậu vẫn ngồi im trên giường, hai mắt vô hồn nhìn vào khay thức ăn.
Hi Bảo chậm rãi đưa tay chạm nhẹ vào mép khay thức ăn, ngón tay khẽ run khi lướt qua bát cháo còn nghi ngút khói.
Hơi ấm từ cháo tỏa ra ấm áp đến lạ nhưng nó chẳng thể xua đi cái lạnh đang bám riết trên người Hi Bảo. Mọi thứ giờ đây mơ hồ, hoàn toàn như một bức vẽ hỏng nét, chỉ còn lại vài nét bút mỏng manh mãi chẳng thể ghép lại.
Suốt bao năm sống trong ghẻ lạnh và thù địch, sự tử tế từ một người xa lạ làm cậu không khỏi nghi ngờ. Trong suốt khoảng thờ gian qua, chỉ cần có người đối tốt với cậu thì đằng sau luôn là một cái bẫy giăng sẵn chỉ chờ cậu nhảy xuống. Tô Nghi, Tô Ngạn, thậm chí là cha cậu - tất cả đều dạy cho cậu rằng lòng tốt chỉ là vỏ bọc cho sự độc ác bên trong.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT