“Bổn vương vừa rồi hình như đột nhiên bị điếc, không nghe thấy vương phi nói gì.”
Triệu Văn Khang suốt nửa ngày thúc ngựa như bay, cuối cùng vào giờ Dậu mới trở lại vương phủ. Người gác cổng vội ra nghênh đón, hắn phi thân xuống ngựa, giao dây cương cho người nọ, không kịp thở dốc liền gấp gáp chạy vào phủ.
Lúc này, Phương ma ma đang ở An Thọ Cư dùng bữa. Vì được Tầm Vương xem như trưởng bối, nên mỗi bữa ăn của bà đều được phòng bếp chuẩn bị kỹ lưỡng, nhất là tiết trời lạnh như hôm nay, luôn có một món canh hầm nóng hổi dâng lên. Hôm nay là món canh gà hầm cùng sâm núi suốt một ngày một đêm, vừa bưng vào đã khiến cả gian phòng ngào ngạt mùi thơm.
Cẩm Tước cẩn thận múc cho bà một chén, Phương ma ma thong thả nâng bát, chậm rãi thưởng thức. Vừa mới uống được hai ngụm, sân ngoài đã vang lên tiếng bước chân dồn dập, tiếp theo là cửa phòng bị xô mạnh, một bóng người loạng choạng xông vào.
“Láo xược!” Phương ma ma nhíu mày quát khẽ. Trong phủ vốn quy củ nghiêm ngặt, há có chuyện hạ nhân tùy tiện xông vào như vậy.
Nhưng khi nhìn rõ người tới, sắc mặt đang giận dữ bỗng dịu xuống quá nửa, thay vào đó là kinh ngạc: “Triệu Văn Khang? Ngươi không phải theo vương phi đến trang thượng sao? Sao giờ này đã trở về?”
Triệu Văn Khang thở hồng hộc, vừa thở vừa nói: “Ma ma thứ lỗi, vương phi… vương phi xảy ra chuyện rồi! Điềm Hạnh bảo Hạ Nô lập tức hồi phủ báo tin, xin ma ma mau phái hai vị đại phu đắc lực tới trang thượng xem bệnh cho vương phi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT