Nàng xuyên đến đây chưa bao lâu, cũng đã dần hiểu rõ sự thật ấy. Nàng biết bản thân không thể thay đổi cả một chế độ, càng không thể lay chuyển được quy tắc của thời đại này.
Nhưng dù cho có tìm trăm ngàn lý do để thích ứng, nàng cũng không thể chấp nhận chính mình sống trong phủ đệ son vàng, trong khi tá điền dưới tay lại chết đói lạnh lẽo.
Một lúc lâu, nàng không thể nói nên lời. Đại não trống rỗng, phản ứng không kịp, tim đập loạn trong ngực, từng cơn lạnh buốt lan ra toàn thân.
Điềm Hạnh thấy sắc mặt nàng khác thường, vội vàng đỡ lấy cánh tay:
“Cô nương...?”
Khúc Tiểu Khê khẽ lắc đầu, miễn cưỡng đứng vững, giọng khàn nhẹ:
“Triệu Văn Khang, đưa cả nhà bọn họ đến vùng đất khác, xa trang một chút, cho họ mảnh ruộng tốt, để họ sống yên ổn. Lão nhân kia cứ để ở lại phủ dưỡng bệnh, khi khỏe rồi sẽ đưa đến sau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play