Trần Cảnh Dữ quá nổi tiếng ở trường đại học V, đến mức tôi - “em gái” trên danh nghĩa của anh cũng được chú ý theo.
Anh vốn có quan hệ rộng, bên cạnh lúc nào cũng có một nhóm nam sinh thân thiết.
Thỉnh thoảng, mấy lớp chúng tôi học chung tiết thể dục, những người chơi thân với Trần Cảnh Dữ cũng hùa theo gọi tôi là “em gái”.
Có lúc, Trần Cảnh Dữ nghe thấy sẽ cười mắng bọn họ: “Nhận họ hàng lung tung gì đấy hả?”
Bọn họ cười đùa đáp lại: “Mọi người đều là anh em, em gái của anh Dữ chẳng phải cũng là em gái của chúng tôi sao?”
Trần Cảnh Dữ không để tâm đến họ, chỉ lặng lẽ đi tới đưa cho tôi một chai nước.
Anh tiện tay chỉ mấy người trong nhóm, thản nhiên nói: “Nhớ kỹ, sau này nhớ gọi mấy tên đó mua nước cho cậu.”
Tôi cũng chỉ có thể cười theo.
Về sau, chuyện tôi là “em gái” của Trần Cảnh Dữ càng lan truyền rộng rãi, đến mức tên tôi từ “Trình Kình Ngữ” bị gọi thành “Trần Cảnh Ngữ”.
“Cá voi*, thật sự rất ghen tị với cậu đấy. Mới vào trường đã trở thành em gái của nam thần. Ngày ngày đều có thể ngắm trai đẹp cận cảnh, nghĩ thôi đã thấy vui rồi!” Bạn cùng phòng cảm thán.
*Kình Ngư đồng âm với Kinh Ngữ có nghĩa là cá voi
Tôi khẽ cười, nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác đắng chát khó tả.
Trần Cảnh Dữ quen tôi ba ngày, mọi người đều biết.
Tôi thích anh ba năm, chỉ có mình tôi biết.
04
Đúng vậy, tôi thích Trần Cảnh Dữ, từ những năm cấp ba.
Thậm chí, tôi thi vào trường Đại học này cũng là vì anh.
Hồi cấp hai, thành tích của tôi không được tốt lắm. Nhưng khi lên cấp ba, Trần Cảnh Dữ gần như trở thành chỗ dựa tinh thần duy nhất của tôi.
Để có thể học cùng trường đại học với anh, năm lớp 12 tôi gần như chỉ ngủ ba tiếng mỗi ngày.
Tôi làm hầu hết tất cả các đề thi thật, đề thi thử mà tôi có thể tìm mua được. Đến cuối cùng, chồng sách bài tập tôi giải xong còn cao hơn cả người tôi.
Những lúc không chịu nổi nữa, tôi sẽ điên cuồng viết tên anh lên vở bài tập.
Những nét chữ in hằn thật sâu, như thể chỉ cần ngòi bút xuyên qua trang giấy là có thể để ánh sáng của anh len lỏi vào thế giới tối tăm của tôi.
Vì khoảng cách giữa tôi và anh quá xa.
Không ai biết tôi thích Trần Cảnh Dữ.
Tôi đã giấu rất kín đáo.