Thứ bảy, tôi thay váy và trang điểm, sau đó đến khách sạn tham dự hôn lễ.

Cô dâu chú rể đang đứng ở cửa chào khách, tôi đưa phong bì mừng cưới, mỉm cười chúc mừng họ.

"Tân hôn vui vẻ nha!"

Cô dâu nhìn phía sau lưng tôi, ngạc nhiên nói: "Trăn Trăn, cậu đi cùng Chu Kỳ à?"

???

Tôi quay đầu lại mới phát hiện Chu Kỳ đang đứng cách tôi vài bước, đang đi về phía này.

Hôm nay hắn mặc sơ mi trắng, quần tây đen, gọn gàng đơn giản, trông rất thanh lịch.

Có những người thực sự có thể dễ dàng trở thành trung tâm của sự chú ý dưới ánh đèn.

Chu Kỳ chính là người như vậy.

Dường như hắn cũng nghe thấy, nhướn mi nhìn đến đây, mắt đen tóc đen, cả người toát lên vẻ lạnh lùng cấm dục, không thể với tới.

Chỉ đối diện trong một giây, tôi lập tức xoay người, lúng túng giải thích: "Không phải."

Cô dâu hơi ngạc nhiên, định hỏi nhưng chú rể đã nhẹ nhàng kéo cô ấy lại, rồi mỉm cười chào hỏi với Chu Kỳ:

"Anh Kỳ! Hoan nghênh!"

Tôi vội vàng đi vào trong, rất nhanh đã nhìn thấy Liễu Phỉ Phỉ đang vẫy tay gọi tôi:

"Trăn Trăn! Ở đây!"

Tôi nhanh chóng chạy qua đó, vốn tưởng rằng cuối cùng cũng được giải thoát, nhưng khi nhìn thấy bảng "bàn bạn học cấp ba" trên bàn, lòng tôi chợt lạnh ngắt..

Ngẩng đầu nhìn xung quanh một vòng, quả nhiên đều là những gương mặt quen thuộc.

Tôi: "..."

Sau đó, Chu Kỳ cũng đến.

Trên bàn chỉ còn lại hai chỗ trống, một chỗ bên trái tôi, một chỗ ở đối diện tôi.

"Lớp trưởng! Bên này!" Trong bàn có một bạn nam quan hệ tốt với hắn đứng dậy gọi.

Đoán chừng là mọi người đã biết chuyện xảy ra ở ngoài cổng, chỉ cần không bị mù, có lẽ đều biết chúng tôi đã chia tay.

Tiếng bước chân đến gần, tôi nhìn chằm chằm vào chiếc cốc trà trắng tinh trước mặt, không hiểu sao lại dần dần thấy căng thẳng.

Sau đó hắn vòng qua sau lưng tôi, lướt qua chỗ bên trái tôi- đi đến ngồi xuống chỗ đối diện.

Bàn ăn yên tĩnh trong giây lát.

May là cậu bạn gọi Chu Kỳ khi nãy rất giỏi khuấy động không khí, bàn ăn lại nhanh chóng trở nên sôi nổi.

"Nghe nói bây giờ lớp trưởng đang làm giáo viên ở trường Trung học số 1 hả? Trường đó là trọng điểm của tỉnh, rất khó vào đó!"

"Nếu không thì lớp trưởng sao còn là lớp trưởng được? Người tài giỏi đi đâu cũng giỏi hết haha!"

"Này, thật không ngờ Lý Tử Hằng và Tôn Uyển lại là cặp đầu tiên trong lớp mình kết hôn, trước đây tôi cứ nghĩ sẽ là lớp tr-"

Người nói nhận ra mình lỡ lời, lập tức im lặng.

Vài đôi mắt lại không ngừng liếc qua liếc lại nhìn tôi và Chu Kỳ.

Lúc đó tôi và Chu Kỳ yêu nhau rầm rộ, cả trường đều biết.

Không ai nghĩ rằng cuối cùng chúng tôi lại có kết cục như thế này.

Tôi vô thức ngước lên nhìn hắn một cái, người đàn ông ngồi đối diện hơi cụp mắt lại mà rót trà, đường nét từ xương mày đến sống mũi đều mượt mà hoàn mỹ, dường như mọi cuộc thảo luận xung quanh đều không liên quan đến hắn.

Tôi thấy ngột ngạt nên kiếm cớ đi vào nhà vệ sinh.

Liễu Phỉ Phỉ nhắn tin qua WeChat: "Cậu nói thật đi, một người đẳng cấp như hắn, cậu chia tay rồi không hối hận sao? Hay là theo đuổi người ta quay lại đi?"

Bên ngoài buồng vệ sinh vang lên tiếng bàn tán nho nhỏ.

"Thật không ngờ Chu Kỳ và Diệp Trăn đã chia tay rồi. Nghĩ lại xem hồi đó Diệp Trăn theo đuổi cậu ấy tốn bao nhiêu công sức chứ?"

"Vậy thì sao? Kiểu người như Chu Kỳ, muốn tìm người thế nào chẳng được? Vốn dĩ họ cũng chẳng phải người cùng đường mà."

"Đúng thế, hơn nữa tôi thấy Chu Kỳ cũng không thích cô ấy lắm đâu nhỉ? Có lẽ hồi đó không chịu nổi sự theo đuổi của cô ấy nên mới đồng ý, rồi sau đó chia tay thôi."

Thực tế chứng minh, người trưởng thành rất thích nhắc lại chuyện cũ.

Mặc dù là tôi chia tay Chu Kỳ, nhưng những lời khác của họ đều đúng.

Tôi gõ một dòng trả lời Liễu Phỉ Phỉ, bắt đầu khoác lác.

"Nói rõ nhé, là tớ không cần hắn trước, muốn quay lại thì hắn phải theo đuổi tớ ấy."

Liễu Phỉ Phỉ: "Ngầu."

Liễu Phỉ Phỉ: "Chí hướng cao xa. Đánh động lòng người. Nằm mơ giữa ban ngày."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play