"Vâng ạ.", Lúc trước Mộc Ly cũng nghe ông bà cụ Tống nói qua nhưng không ngờ hai người họ có thể quay về Bắc Kinh sớm như vậy. Hai người đàn ông mà cô cho Tiểu Thanh theo dõi trước đó, chắc vì làm thất lạc túi tài liệu nên một trong số đó đã rời khỏi Vân Thành.
Cô hạ độc dược mãn tính trên người bọn họ, không tới một tháng, chất độc sẽ phát tác. Trừ phi tìm cô giải độc, bằng không chỉ có một con đường chết.
"Vậy cứ quyết định như vậy đi. Bây giờ chú đi nói với ông Tống một tiếng." Trưởng thôn xoay người đi về phía chỗ ở của ông Tống.
Mộc Ly trò chuyện với dì Vương một lát, sau đó cũng trở về nhà. Cô muốn báo tin tốt cho Tiểu Chính và Tiểu Linh biết. Lần này cô đi đến thủ đô hẳn là phải ở đó một khoảng thời gian. Khó khăn lắm mới gặp được chú, cô nhất định phải ở lại thêm một vài ngày. Nhưng cô cũng sẽ bảo vệ tốt cho Tiểu Linh và Tiểu Chính, đề phòng cả nhà Vương Thúy Nga đến tìm bọn họ gây phiền toái. Chỉ cần Vương Thúy Nga bọn họ dám ức hiếp Tiểu Linh và Tiểu Chính, rắn lục nhỏ sẽ để cho rắn cắn bọn họ.
Mộc Ly ngân nga những bài hát không thuộc về thời đại này, cô vui vẻ bưng những món ăn đã nấu xong lên bàn. Món ăn tối nay rất phong phú, xảy ra chuyện tốt như vậy, cô nhất định phải ăn mừng một hồi.
"Chị, sao chị nấu nhiều món vậy?" Mộc Linh và Mộc Chính nhìn thấy năm món mặn và một món canh trên bàn, đều sợ ngây người. Hiện giờ bọn họ vẫn ăn uống rất đầy đủ, nhưng nhiều lắm cũng chỉ là ba món một canh, nhiều món như hôm nay thật sự rất hiếm thấy.
"Lại đây ăn cơm, chị có chuyện muốn nói cho các em biết." Mộc Ly vẫy tay với hai người. Bây giờ cô hận không thể tuyên bố với cả thế giới rằng cô sẽ sớm gặp chú mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT