Mộc Ly đang đắm chìm vào thế giới riêng của mình nên hoàn toàn không nghe thấy tiếng tổ trưởng Trương gọi.
Vậy là ông ấy đành đi đến bên cạnh Mộc Ly rồi huơ huơ tay trước mắt cô: "Nhóc Ly!"
"Ơ dạ?", Mộc Ly lấy lại tinh thần, thấy tổ trưởng Trương đang đứng trước mặt mình thì trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ: "Cháu nói chuyện điện thoại xong rồi ạ, cháu về đây."
"Ừ.", tổ trưởng Trương gật đầu cười.
Mộc Ly chạy thật nhanh ra khỏi văn phòng của uỷ ban thôn. Vừa nãy thật mất mặt quá đi, sao lại ngồi ở đó mà trồng cây si như vậy. Nhưng hôm nay Mộc Ly thực sự rất vui, thời gian chưa được bao lâu mà cô và Hàn Liệt đã được nói chuyện điện thoại với nhau rồi, giọng nói của chú vẫn hay như vậy, giống như một chiếc lông vũ nhẹ nhàng cọ vào trái tim cô.
Mộc Ly véo thử cánh tay mình, cảm giác đau nhức truyền đến khiến cô cau mày nhưng vẫn nở nụ cười. Không phải cô đang mơ, đây là sự thật. Mãi cho đến bây giờ cô mới có thể thực sự cảm nhận được, vừa rồi chú thực sự đã nói chuyện điện thoại với cô, cô sắp được gặp chú rồi.
"Tốt quá đi!", Mộc Ly reo lên trong sự vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT