"Tiểu Chính, Tiểu Linh. Sau khi chị đi, mọi việc trong nhà đều giao cho các em. Dầu gạo và bột mì đều có trong tủ. Mấy ngày trước thịt chị ướp cũng đã khô, chị có treo ở trên xà nhà đó. Nếu mấy người bác cả lại đến gây sự, các em cũng không cần khách sáo, cứ việc đánh đuổi bọn họ ra ngoài." Mộc Ly lần lượt dặn dò từng chuyện.
Mộc Chính và Mộc Linh nghiêm túc lắng nghe, sau đó nói: "Chị, bọn em biết rồi. Chị cứ yên tâm đi."
Mộc Ly hài lòng cười. Em trai và em gái đều rất thông minh, cô vẫn luôn yên tâm về hai đứa.
Ngày hôm sau, sau khi Mộc Ly đến bệnh viện, liền đến văn phòng của viện trưởng xin nghỉ nửa tháng. Về phần đến lúc đó có thể trở về hay không thì phải xem tình hình. Nếu không ổn thì cô sẽ gọi điện thoại cho viện trưởng xin nghỉ.
Châu Sương nhìn Mộc Ly với vẻ luyến tiếc: "Lâu như vậy không gặp được cô. Nếu tôi nhớ cô thì làm sao bây giờ?" Mấy ngày nay ở chung với Mộc Ly, cô đã xem Mộc Ly như người quan trọng nhất.
Mộc Ly không chỉ cho cô ấy thuốc giảm cân, giúp cô ấy thay đổi chính mình, mà còn dạy cô ấy rất nhiều thứ. Hiện tại vóc người của cô ấy không chỉ thon thả, hơn nữa làn da cũng trở nên trắng trẻo hơn. Mấy ngày trước còn có một bệnh nhân nói muốn giới thiệu đối tượng cho cô ấy.
Sáng nay, cô ấy còn gặp Từ Nham. Anh ta nhìn Châu Sương thật lâu mới nhận ra cô ấy. Anh ta nói cô ấy đã trở nên xinh đẹp hơn. Anh ta cũng nói rằng anh ta luôn lo lắng cho cô ấy và khuyên cô ấy nên trở về nhà. Cô ấy mới không để ý tới tên cặn bã đó đâu. Nếu cô ấy đã rời khỏi gia đình không có tình thân kia thì sẽ không trở về nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT