Nào là cá trích rim mặn, cá trích sốt chua ngọt, cá trích om nhừ, rồi canh đậu phụ nấu cá trích... Những ngày này, dường như cô quyết tâm khám phá mọi cách chế biến với loại cá này.
"Tú Mai, Tú Mai à."
Hải công công mang chiếc giỏ tre trở về khu chuồng bò. Mặc dù ông đoán rằng giờ này sẽ không có ai ở gần, ông vẫn hành động hết sức thận trọng, kéo Lan Tú Mai đang cắt cỏ vào trong gian phòng rồi cài chốt cửa lại.
"Có chuyện gì mà ông vội vàng, lo lắng thế?" Lan Tú Mai vừa phủi đám vụn cỏ bám trên trang phục, vừa quay sang chất vấn Hải Đại Phú.
"Bà có còn nhớ đứa trẻ mà chúng ta trông thấy mấy hôm trước không? Đứa bé giống thái tử điện hạ tới bảy tám phần ấy?" Vành mắt Hải Đại Phú đỏ hoe, giọng nói run lên vì xúc động.
"Khi thằng bé chơi đùa cùng bọn trẻ khác, tôi tình cờ nghe nó nhắc đến kèn tu hú. Ngày trước ở trong cung, tôi thường làm mấy món đồ chơi nho nhỏ cho thái tử. Đến nơi này đã hơn nửa năm, tôi chưa từng nghe ai nói đến loại đồ chơi đó ở đây cả. Bà nói xem, liệu đứa bé đó có phải là tiểu thái tử của chúng ta không?"
Hải Đại Phú đi đi lại lại không yên, tâm trạng vừa mừng rỡ lại vừa bất an. Cuối cùng, trước khi làm Lan cô cô cảm thấy chóng mặt vì hành động của mình, ông dừng lại, nắm lấy tay bà: "Tú Mai này, bà nghĩ xem chúng ta có nên tìm gặp thái tử không? Chúng ta đến đây đã một thời gian rồi, không biết thái tử đã ở đây bao lâu, liệu lúc mới đến người có hoang mang, sợ sệt gì không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play