Lâm Nhã Tinh bị tiếng trò chuyện không dứt bên tai đánh thức, cô chôn mặt trong khuỷu tay, mở to mắt lùi ra sau một chút.

Ánh sáng chói chang xuyên qua khung cửa sổ, len lỏi qua từng kẽ lá cây râm mát ngoài sân trường, rọi vào một căn phòng học quen thuộc đến mức khiến người ta ngẩn ngơ. Cô ngồi ngay ngắn giữa lớp học, bàn tay còn đang cầm một cây bút bi màu đen, cuốn vở mở sẵn trước mặt.

Một làn gió nhẹ thổi qua, cuốn theo mùi nắng mới pha lẫn hương giấy sách cũ kỹ. Nhưng trái tim cô lại trào lên một cảm giác là lạ. Như thể… mọi thứ đều quá yên bình, quá hoàn hảo, đến mức không thật.

Lâm Nhã Tinh nhíu mày, ánh mắt đảo qua xung quanh.

Bàn ghế sắp xếp ngay ngắn, bảng đen cuối lớp vẫn còn vết phấn chưa xóa hẳn. Có tiếng cười rúc rích vọng từ lớp đến hành lang bên ngoài, có tiếng chim hót… nhưng mọi thứ dường như cách cô một tầng màng mỏng vô hình, vừa chân thật, vừa mờ ảo.

— “Sao mình lại ở đây?”

Cô cố nhớ. Một khoảng trống mơ hồ hiện lên trong đầu, trắng xóa như chưa từng tồn tại.

— “Mình… đang mơ sao?”

Lâm Nhã Tinh cúi xuống, nhìn chằm chằm vào cái tên ghi trên bìa vở. Đầu ngón tay lướt nhẹ qua từng nét chữ — rõ ràng, quen thuộc, nhưng trong lòng lại dấy lên một cơn rùng mình lạnh gáy.


 11A. Lâm Nhã Tinh.

Chữ viết của chính cô, nét bút quen thuộc… nhưng điều đó chỉ khiến lòng cô thêm lạnh buốt.

— “Không thể nào…”

Cô thì thầm, giọng gần như không thành tiếng. Tay trái siết chặt vạt áo đồng phục. Cảm giác mềm mại của vải cotton luồn qua đầu ngón tay – chân thật đến rợn người.

Nhưng cô biết rõ.

Mình đã chết rồi.

Đáng lẽ… cô không nên còn ở đây.

Mọi ký ức trước cái chết vẫn còn rõ mồn một. Đau đớn, lạnh lẽo, và tuyệt vọng.

Cô từng nghĩ, nếu có “sau khi chết”, hẳn đó sẽ là một con đường dài, một ánh sáng trắng, hoặc một khoảng hư vô vô tận.

Chứ không phải…

Một lớp học.

Một buổi sáng đầy nắng.

Một cuốn vở viết tên cô.

Lâm Nhã Tinh chạy khỏi lớp học như kẻ mất hồn. Gió cuốn tung mái tóc dài mềm mại của cô, tạt vào mắt cay xè, nhưng cô không lau. Cô không biết vì sao mình lại hoảng loạn như thế, chỉ biết… cô muốn tìm anh.

Nếu đây là một giấc mơ—một giấc mơ cuối cùng trước khi cô rời khỏi thế gian này—thì cô chỉ có một mong ước duy nhất: được gặp lại anh. Một lần cuối thôi, là đủ.

Cô chạy qua hành lang lớp học, qua thư viện quen thuộc, qua những góc sân từng lưu giữ bóng dáng của cả hai. Mỗi nơi cô đi qua đều gợi lên ký ức đã lùi vào dĩ vãng. Nhưng Hoắc Hi Thành không ở đó. Cô càng lúc càng tuyệt vọng, trái tim như bị bóp nghẹt từng nhịp.

Đến khi cô lao ra sân thể thao, ánh nắng chói chang chiếu thẳng vào mắt, khiến cô phải đưa tay che lại. Và rồi… cô thấy anh.

Anh đang chơi bóng rổ cùng bạn bè. Vẫn là vóc dáng cao gầy ấy, mái tóc ướt đẫm mồ hôi dưới ánh nắng. Vừa ghi một cú ném đẹp mắt, anh giơ tay lên, cười rạng rỡ như một chàng trai vô lo giữa tuổi thanh xuân. Giây phút ấy, thế giới xung quanh Lâm Nhã Tinh như ngừng lại.

Nụ cười ấy… đã từng là ánh sáng duy nhất soi rọi những tháng ngày u ám trong cô.


Lâm Nhã Tinh đứng từ xa, tim cô đập rộn ràng. Cái cảm giác này giống như một giấc mơ, nhưng là giấc mơ mà cô không muốn tỉnh dậy. Cô chạy nhanh về phía anh, không để những ngàn hàng ghế bên cạnh làm mình chùn bước. Nỗi lòng cô như một cơn sóng mạnh mẽ, muốn phá tan mọi giới hạn.

"Hi Thành!" Cô gọi lớn, giọng nói mang theo cả tình cảm dồn nén từ lâu. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô, bao gồm cả ánh mắt ngỡ ngàng của Hoắc Hi Thành, khiến tim cô đập mạnh hơn nữa.

"Em yêu anh!" Cô thốt lên, cảm xúc trôi tuột ra như dòng nước khao khát. Nụ cười tự tin trở thành niềm kiêu hãnh trong trái tim cô.

Cô ôm chầm lấy Hi Thành, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể anh, sự chân thật của khoảnh khắc này làm cô say mê. Mọi người xung quanh đứng sững sờ, không ai mở lời, chỉ có tiếng bóng rổ lăn lóc và những ánh nhìn ngạc nhiên.

Hi Thành sững sờ, không phản ứng ngay lập tức, như thể một chiếc tàu đang dừng lại giữa đại dương mênh mông.
 

Đôi mắt Lâm Nhã Tinh ửng đỏ, từng làn sóng cảm xúc dâng trào trong lòng khiến đôi mắt cô ánh lên như muốn khóc. Cô không biết liệu những giọt nước mắt đó có phải là nước mắt của niềm hạnh phúc hay sự sợ hãi. Dù sao đi nữa, chỉ biết rằng nếu đây là một giấc mơ, cô muốn tận hưởng nó trọn vẹn.

Mọi người xung quanh xì xào:

“Là công chúa Lâm Nhã Tinh của lớp 12A đấy!”

“Cô ấy tỏ tình với học trưởng kìa!”

“Thật táo bạo, nhưng đúng là người đẹp làm gì cũng không mất mặt.”


 Nhưng tiếng xì xào từ đám đông đông vẫn chưa dứt, từng lời nói như những mũi kim đâm vào tâm trí Lâm Nhã Tinh:

“Vậy hôm qua cô ấy từ chối Phí Duệ Khải là vì học trưởng sao?”

“Trời ơi, hôm qua tôi còn nghĩ sao mắt cổ cao vậy, sao lại từ chối Phí Duệ Khải—hóa ra là vì học trưởng.”

Đang ôm Hoắc Hi Thành, Lâm Nhã Tinh giật mình. Cô ngẩng đầu, ánh mắt hoang mang nhìn xung quanh.

“Hôm qua… tôi từ chối Phí Duệ Khải?”

Những hình ảnh mơ hồ hiện lên trong đầu cô: sân trường dưới ánh hoàng hôn, Phí Duệ Khải với bó hoa trong tay, ánh mắt chờ đợi…

“Không thể nào… đó là chuyện của năm năm trước mà…”

Cô lùi lại, ánh mắt dao động giữa thực tại và ký ức. Mọi thứ xung quanh dường như quay cuồng.Cô đột nhiên muốn chạy khỏi đây.


Hoắc Hi Thành đứng đó, ánh mắt vẫn dõi theo bóng dáng Lâm Nhã Tinh đang chạy xa dần. Anh chưa kịp phản ứng, chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. Trong ánh mắt như có chút gợn sóng.


 Trong khi đó, Lâm Nhã Tinh chạy một mạch về phía sau trường, nơi ít người qua lại. Cô tựa lưng vào tường, thở dốc, tim đập loạn nhịp.

“Mình vừa làm gì vậy?” Cô tự hỏi, nhớ lại khoảnh khắc ôm chầm lấy Hoắc Hi Thành và nói lời yêu.


 Cô lục lọi ký ức, nhưng mọi thứ dường như mơ hồ. Bỗng nhiên có cảm giác kí ức gần nhất hiện rõ mồn một trong đầu chính là : 
 

“…hôm qua mình từ chối Phí Duệ Khải?” Cô nhớ lại hình ảnh Phí Duệ Khải với bó hoa trong tay, ánh mắt chờ đợi. “Đó là chuyện của năm năm trước mà…”

Cô lắc đầu, cố gắng xua tan những suy nghĩ hỗn loạn. “Mình đang mơ sao? Nhưng sao giấc mơ này lại chân thực đến vậy?”

Lâm Nhã Tinh ngồi xuống, ôm đầu, cố gắng tìm hiểu điều gì đang xảy ra. Nhưng mọi thứ vẫn là một mớ hỗn độn trong tâm trí cô.


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play