Tôi lùi lại một bước, cảm giác choáng váng trào dâng. Không thể nào... Tôi không thể là người đó. Nhưng hình ảnh trên màn hình kia lại quá rõ ràng, không cho tôi cơ hội phủ nhận.

Tổng thống chắp tay sau lưng, ánh mắt đầy thích thú. "Ngài thấy đấy, tiến sĩ Lưu.Ký ức có thể bị xóa mờ, nhưng sự thật vẫn ở đó. Ngài đã từng đứng ở đây, nơi tôi đang đứng, và vẽ nên tương lai của nhân loại."

Tôi siết chặt nắm đấm, cố gắng kiểm soát hơi thở. "Nếu những gì anh nói là sự thật... thì tại sao tôi lại không nhớ bất cứ điều gì?"

"Bởi vì ai đó đã cố gắng xóa bỏ ký ức của ngài." Tổng thống tiến lại gần, dừng lại chỉ cách tôi vài bước chân. "Nhưng tôi không cần ngài nhớ lại tất cả ngay bây giờ. Tôi chỉ cần ngài giúp tôi hoàn thành những gì còn dang dở. Chúng ta có thể xây dựng một thế giới mới—không còn chiến tranh, không còn hỗn loạn. Một thế giới hoàn hảo."

Tôi nhìn sâu vào đôi mắt đỏ của anh ta. Trong đó không có sự giả dối, chỉ có một niềm tin kiên định đến đáng sợ. "Một thế giới hoàn hảo? Hay chỉ là một nhà tù được che đậy bằng những lời hoa mỹ?"

Tổng thống cười nhạt. "Quan điểm của ngài về tự do đã từng rất khác. Nhưng không sao, thời gian sẽ nhắc nhở ngài." Anh ta ra hiệu cho người đàn ông tóc nâu bên cạnh. "Dẫn ngài ấy đến khu nghiên cứu. Để cậu ấy nhìn thấy những gì chúng ta đã làm được."

Người đàn ông cúi đầu. "Vâng, thưa ngài."

Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi theo anh ta. Khi bước vào thang máy một lần nữa, tôi cảm thấy một sự bất an sâu sắc len lỏi trong lồng ngực.

Khi cánh cửa thang máy đóng lại, người đàn ông tóc nâu nhìn tôi qua tấm kính phản chiếu rồi bất chợt lên tiếng. "Chắc hẳn ngài đang thắc mắc tôi là ai. Tôi tên là Tống Vũ Hàn, trợ lý phụ trách dự án."

Tôi nhướn mày. "Trợ lý? Tôi có trợ lý sao?"

Tống Vũ Hàn bật cười nhẹ. "Không, thực ra ngài không có trợ lý hay thư ký gì cả. Trước đây chính ngài từng nói rằng muốn tự mình giải quyết công việc, không thích có ai lẽo đẽo theo sau với cái danh trợ lý. Nhưng sau khi ngài biến mất, tôi được giao nhiệm vụ tiếp quản một số phần còn dang dở của Dự án Genesis."

Tôi im lặng, cảm giác về con người trước kia của mình ngày càng trở nên xa lạ.

Sau một lúc, tôi hỏi: "Còn Tổng thống? Anh ta thực sự là ai?"

Tống Vũ Hàn trầm ngâm trong giây lát rồi đáp:"Tổng thống của chúng ta tên là Lý Quý An, là một người rất bí ẩn. Rất ít người biết rõ về thân thế của anh ta, ngay cả những quan chức cấp cao cũng chỉ biết rằng anh ta xuất hiện và nhanh chóng nắm quyền lực trong tay. Nhiều người tin rằng anh ta không chỉ đơn thuần là một chính trị gia." Anh ta nhìn tôi, ánh mắt nghiêm túc. "Có lẽ ngài sẽ sớm nhận ra anh ta thực sự là ai."

Thang máy dừng lại, cánh cửa mở ra, dẫn đến một hành lang dài với nhiều nhánh rẽ.

Tống Vũ Hàn tiếp tục: "Đây là khu nghiên cứu chính của tập đoàn. Chúng tôi có nhiều bộ phận khác nhau, bao gồm phòng thí nghiệm sinh học, trung tâm dữ liệu, khu vực thử nghiệm, và còn nhiều bộ phận khác nữa. Tôi sẽ đưa ngài đi tham quan sơ qua trước khi chúng ta đến nơi cần thiết."

Tôi theo sau anh ta, trong lòng đầy những câu hỏi chưa có lời giải đáp.

Nếu tôi thực sự là Tiến sĩ Lưu Hạ Dương, nếu tôi thực sự đã tạo ra Dự án Genesis...

Vậy tôi là kẻ đã đưa thế giới này đến bờ vực của sự kiểm soát tuyệt đối?

Hay tôi chỉ là một con rối trong một kế hoạch lớn hơn nhiều?
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play