Ngoài cửa sổ xe, phố xá quen thuộc, hai người sóng vai ngồi cạnh nhau, cảm nhận hơi thở phồn hoa mà vội vã của thành phố này.
Chiếc xe đi qua con đường dẫn đến trường đại học của họ, từng nhóm sinh viên năm ba năm tư rủ nhau qua đường, đó là hình ảnh thu nhỏ của tuổi thanh xuân.
Khương Nhiễm Trúc nghĩ đến câu cảm thán về tuổi thanh xuân: Không ai mãi mãi mười tám tuổi, nhưng mãi mãi có người mười tám tuổi.
Mười tám tuổi, thật sự rất đẹp…
Lòng bàn tay chạm vào một vùng ấm áp rộng lớn, Khương Nhiễm Trúc nhẹ nhàng động ngón tay để anh nắm lấy, khẽ thở dài không tiếng động, nghiêng đầu nhắm mắt dựa vào vai anh chợp mắt.
Anh xem kìa, cô vẫn là như vậy không có tiền đồ, vẫn thích… có anh bên cạnh.
Hai người đến ăn cơm ở nhà hàng trước kia thường lui tới, thực đơn đã đổi mới vài lần, sớm đã không còn dáng vẻ ban đầu, ‘cảnh còn người mất’ lặng lẽ xảy ra trong im lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT