Khương Nhiễm Trúc cảm thấy chắc chắn là do ngày hôm nay trải qua quá nhiều biến động nhanh chóng nên mới có giấc mơ đáng sợ như vậy.
Lương Mộ Đình bị cô đạp xuống đất, một bàn tay vẫn bị cô nắm chặt, trong miệng khẽ ngân nga một giai điệu nhỏ không rõ tên.
Theo giọng trầm thấp của anh, Khương Nhiễm Trúc bắt đầu uể oải, dần dần chìm vào giấc ngủ.
Khuôn mặt ngủ thanh tú, mày hơi nhíu, hàng mi đậm khẽ run, đôi môi nhỏ nhắn hé mở như quả anh đào mọng nước, thỉnh thoảng lại lẩm bẩm.
Nhìn khuôn mặt ngủ không yên của cô, Lương Mộ Đình thấy được nỗi khổ sở và đau thương sâu thẳm trong lòng cô.
Anh nửa tựa vào mép giường và tủ đầu giường, vươn cánh tay dài, dùng một tư thế ôm trọn người cô vào lòng, người nhỏ bé trong ngực anh chẳng mấy chốc đã chìm vào giấc ngủ say, giữa mày giãn ra thoải mái, bàn tay nhỏ bé nhẹ nắm lấy lòng bàn tay anh, mềm mại ấm áp.
Lương Mộ Đình khẽ cười không tiếng động, càng thêm thỏa mãn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play