Kể từ khi có Tiểu Long Nhãn, hai người họ ít khi rình rang ăn Tết, nghi thức lớn nhất có lẽ là vào ngày kỷ niệm kết hôn hoặc sinh nhật của cả hai, sau giờ làm sẽ cùng nhau đến một nhà hàng ưng ý ăn no nê, nói chuyện tình cảm, trêu đùa nhau, tận hưởng một chút thế giới riêng của hai người.
Ngày 20 tháng 5 đối với họ mà nói chỉ là một thứ Năm bình thường. Lương Mộ Đình có lẽ sẽ mua một bó hoa hồng trên đường đi làm về, cũng có lẽ mang theo một hộp bánh kem dâu tây mà Nhiễm Trúc thích ăn, hoặc cũng có lẽ chẳng mang gì về. Nửa đêm chợt nhớ ra hôm nay là 20 tháng 5, anh sẽ ôm chặt cô từ phía sau thì thầm: “Bảo bối, anh yêu em.”
Sau đó anh sẽ lật người cô lại và làm thêm một lần nữa, sống sượng như một gã đàn ông dẻo miệng, lọc lõi tình trường.
Lần trước xe của Nhiễm Trúc phải đưa đến gara 4S bảo dưỡng, cô vốn định chỉ vài ba bữa thôi, nếu Tiểu Hạ rảnh thì đưa đón cô, không rảnh thì tự bắt xe cũng được.
Lương Mộ Đình nhất quyết không chịu, bằng mọi giá phải đảm nhận vai trò tài xế này. Thế là hai vợ chồng mỗi ngày cùng nhau đi làm, cùng nhau về nhà. Sau này khi xe sửa xong, Lương Mộ Đình dứt khoát không cho Nhiễm Trúc đụng vào nữa…
Anh làm chủ nên thời gian tự do, còn Nhiễm Trúc thì không. Hai năm trước cô thi đậu công chức, hiện tại làm việc ở chính pháp ủy, giờ giấc làm việc rất quy củ, Lương Mộ Đình đúng giờ đưa đón cô.
Mỗi ngày khoảng bốn giờ hai mươi, xe của Lương Mộ Đình nhất định đúng giờ dừng ở khúc quanh phía tây tòa nhà văn phòng. Văn phòng của Nhiễm Trúc ở lầu hai phía tây, gần cửa sổ, vừa đến là cô có thể nhìn thấy anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT