Đêm khuya tĩnh mịch, hai người cuối cùng cũng trở về nơi trước kia từng chung sống, lòng Nhiễm Trúc kiên định hơn không ít.
Căn biệt thự tràn ngập phong cách ‘hắc mạn ba’ kia đã thay đổi diện mạo hoàn toàn.
Khương Nhiễm Trúc còn trêu chọc, có phải ở lâu thấy ngột ngạt nên mới nhớ ra thay đổi không, Lương Mộ Đình khẽ cười không phản bác, tâm tư đều đặt cả lên người cô.
Cô quá mức bình tĩnh, bình tĩnh đến bất thường.
Anh biết, dưới vẻ ngoài bình lặng không gợn sóng của cô ẩn giấu một cái hố sâu không đáy, từng chút từng chút gặm nhấm tinh thần cô, khiến cô vô lực phản kháng, vô lực giãy giụa, cũng vô lực… đau thương.
Nhiễm Trúc không cảm thấy khổ sở, chỉ là rất mệt, mệt đến một câu cũng không muốn nói, như không có xương cốt, dựa vào đâu cũng thấy oải vai, gắng gượng tắm rửa, tắt đèn, lên giường ngủ.
10 giờ, gió bắc bên ngoài gào thét, nhớ đến biệt thự đổi giấy dán tường, màu xám trắng cao cấp không nặng nề, là gu thẩm mỹ của anh;
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT