Sáng thứ Ba.
Ánh sáng đầu ngày xuyên qua lớp rèm mỏng, rọi xuống căn phòng bệnh trắng tinh, chiếu lên người đàn ông đã quỳ ở đó hai ngày hai đêm không nhúc nhích.
Chu Hạo, cả người đã nóng ran vì sốt. Bờ môi khô nứt, làn da tái nhợt, đầu gối tê dại không còn cảm giác. Nhưng lưng anh vẫn thẳng. Ánh mắt, dù mệt mỏi, vẫn kiên định hướng về người nằm trên giường.
Anh không xin tha thứ.
Anh cũng không cầu người khác thương hại.
Chỉ là... anh không thể đi đâu được nữa, không thể rời xa người nằm trên giường kia, dù chỉ là một khắc.
Nhà họ Dạ đứng nhìn anh từ xa — mẹ Nhạc Thiện cắn môi, mắt đỏ hoe. Dạ Tư cũng không đành lòng nhìn lâu. Dạ Triết khoanh tay, thở dài. Bọn họ từng ghét, từng trách, từng muốn xua đuổi người đàn ông này ra khỏi cuộc đời em trai họ. Nhưng giờ đây, chính họ cũng không thể phủ nhận tình cảm sâu đậm không đổi kia, thể hiện trong từng hơi thở khó nhọc, từng hạt mồ hôi lạnh lăn dài trên trán Chu Hạo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT