Bệnh viện, tầng VIP, phòng 808.
Ánh đèn trắng lạnh soi lên gương mặt nhợt nhạt của Tiểu Dạ đang nằm bất động trên giường bệnh. Dạ Triết đứng bên cửa sổ, tay đút túi quần, ánh mắt phức tạp. Bên kia là Nhạc Thiện – mẹ cậu, nước mắt đã khô cạn, còn lại chỉ là sự mỏi mệt vô cùng. Dạ Tư – ba cậu, người đàn ông từng đi qua mưa gió cả đời, giờ ngồi bất động, đôi mắt đỏ hoe, nhìn đứa con trai nhỏ bé chìm sâu trong hôn mê. Tiểu Dạ vẫn nằm đó. Trên gương mặt cậu là vết bầm nhạt, vết thương nơi khoé môi còn chưa lành. Bác sĩ nói cậu bị hôn mê do chấn động tinh thần quá lớn bị đánh đập tàn tệ, cộng thêm thể trạng vốn yếu khiến toàn thân kiệt sức.
Cửa phòng bệnh đột ngột bật mở.
Chu Hạo bước vào, toàn thân vẫn là khí chất cao ngạo và quyền uy quen thuộc, nhưng ánh mắt lại chất chứa sự đau đớn khôn nguôi. Vừa thấy anh, ba mẹ Dạ Minh đồng loạt đứng dậy.
“Mày còn mặt mũi đến đây?” – Dạ Tư gằn từng tiếng, giọng run run vì giận.
“Cháu biết… là lỗi của cháu.” – Chu Hạo dừng lại, cất giọng khàn khàn. Không chút do dự, anh quỳ xuống trước mặt họ. Tiếng đầu gối chạm đất vang lên như tiếng sấm nổ giữa căn phòng tĩnh lặng.
“Cháu cầu xin hai bác… xin hãy tha thứ cho cháu. Là cháu không bảo vệ được Tiểu Dạ. Cháu… xin chịu tất cả trách phạt, chỉ xin hai bác… cho cháu được ở cạnh em ấy…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT