Phòng bệnh trắng muốt, ánh nắng nhạt buổi chiều xuyên qua rèm cửa, đổ bóng lên sàn lạnh.
Chu Hạo ngồi tựa lưng vào gối, sắc mặt tuy còn nhợt nhạt nhưng ánh mắt đã có thần trở lại. Bên giường là Bùi Vận và Tống Dương — hai người bạn chí cốt của anh, gương mặt vừa nhẹ nhõm vừa đầy bất mãn.
“Mày điên thật đấy, Hạo.” – Bùi Vận hừ một tiếng, vừa rót nước vừa mắng yêu – “Cứ tưởng mình là siêu nhân à? Quỳ cả hai ngày giữa bệnh viện, sốt muốn nhập viện luôn, còn chẳng nói với ai một tiếng.”
Tống Dương thì im lặng hơn, nhưng ánh mắt đầy thương cảm khi nhìn bạn mình. Anh đặt nhẹ tay lên vai Chu Hạo:
“Mày giữ được người rồi, nhưng cũng suýt mất mình. Tỉnh táo lại đi, thằng điên.”
Chu Hạo cười khẽ, không đáp lại. Đôi mắt anh đã sớm dán chặt vào bóng hình đang dừng lại ngoài cửa phòng — người đang được anh trai đẩy xe lăn đến, chính là bảo bối của anh, Tiểu Dạ.
Dạ Minh mặc chiếc áo khoác trắng mỏng, môi còn nhợt nhạt nhưng ánh mắt vẫn như xưa — lạnh lùng mà sâu không đáy. Chỉ khác là hôm nay trong đôi mắt ấy, có sự xao động…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT