Sáng sớm, trời trong veo, ánh nắng rọi xuyên qua kẽ lá, nhuộm vàng cả một đoạn đường lát đá trước cổng nhà. Dạ Minh ăn sáng xong đã năn nỉ anh trai một màn tình thâm, từ kéo tay đến chớp mắt, từ cười nịnh đến "nếu không cho em đi, em sẽ... khóc thiệt đó!", cuối cùng cũng thành công khiến Dạ Triết bất đắc dĩ thở dài cho phép.
Và thế là…
Cậu hí hửng mang theo vài viên kẹo dẻo bỏ túi, lon ton chạy thẳng tới con hẻm cũ, nơi có căn nhà lụp xụp quen thuộc. Đứng trước cổng gỗ đã bong sơn, cậu lấp ló nhìn vào, tay đặt bên miệng gọi nhỏ:
"Anh Hạo~~ Anh Hạo ơi~~"
Giọng cậu vang lên trong trẻo, xen chút nghịch ngợm. Một lát sau, cửa mở, Chu Hạo xuất hiện trong bộ đồ cũ nhàu, ánh mắt còn mơ màng vì chưa tỉnh hẳn.
"Sao lại tới nữa..."
Anh vừa bước một chân ra khỏi cửa, còn chưa kịp nói hết câu, thì…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT