Chu Hạo lặng im giữa sân, mặc cho không khí xung quanh vẫn còn ngột ngạt và nặng trĩu mùi rượu. Dạ Minh đứng kế bên, vẫn còn thở dốc vì kích động, quần áo lấm lem bụi đất, giọng vẫn chưa hết giận:
"Tôi không hiểu mẹ cậu nghĩ gì mà để ông ta động tay như vậy… Cậu cũng không có ý định phản kháng thật à?"
Chu Hạo không nhìn cậu, chỉ cúi đầu nhặt chiếc giày bị văng ra lúc nãy, bình tĩnh xỏ vào.
"Tôi đã quen rồi." – Giọng cậu trầm trầm, dứt khoát. – "Không cần cậu xen vào."
Dạ Minh sững người.
"Cậu... nói vậy là sao? Tôi không phải loại lắm chuyện đâu, nhưng cậu bị đánh sưng cả mặt rồi mà vẫn...!"
"Tôi đã nói không cần."
Chu Hạo ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt cậu, ánh mắt sắc lạnh, trong trẻo nhưng lạnh đến mức như tách biệt với mọi người xung quanh.
Dạ Triết ở bên kéo áo em trai nhẹ nhẹ:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT