Người hầu kia nói được làm được, bọn họ thật sự áp giải Tô Yến và người bên cạnh đi gặp Từ Mặc Hoài. Miệng bọn họ lúc nào cũng lải nhải rằng nàng mưu hại Hằng Vương.
Từ Mặc Hoài ngồi ở chính giữa, còn Tô Yến thì quỳ cách hắn rất xa. Vậy nên, nàng không thể nhìn rõ biểu cảm của hắn, lúc này mọi người trong điện đều đang quan sát nàng. Cung nữ đi cùng Tô Yến đã bắt đầu vội vã giải thích, kể lại việc Hằng Vương đã xúc phạm, vô lễ.
Những người ngồi đó dường như không coi đó là chuyện to tát, ngược lại còn đùa cợt vài câu về Hằng Vương say rượu. Từ Vãn Âm chú ý đến Tô Yến và nhận ra nàng, ánh mắt lập tức hướng về phía Từ Mặc Hoài.
Từ Mặc Hoài vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, nói: "Ngươi là người của Hoàng hậu, nếu đã có nguyên do thì không cần phải phạt, chỉ cần đến xin lỗi Hằng Vương là xong."
Cũng đã một thời gian, hắn không đến thăm Tô Yến, giờ đây vì chuyện này mà thấy nàng quỳ trong điện khiến lòng hắn trăm mối ngổn ngang. Hắn cố gắng không nghĩ đến chuyện của mẫu hậu và tỷ tỷ. Cùng lúc đó, hắn cũng không thích nhìn thấy ánh mắt sợ hãi, hoảng loạn của Tô Yến. Hắn nhận ra mình vẫn thích nàng như trước kia, như lúc ở thôn Mã Gia, dù nghèo khó nhưng nàng rất biết cách làm hắn vui. Mỗi khi hắn viết chữ, dù không hiểu thì nàng vẫn cười tươi dõi theo từng nét bút.
Tại sao nàng không chịu nghe lời một chút, yêu hắn như trước kia?
Tô Yến quỳ giữa sân, tuy thân hình nhỏ bé nhưng sống lưng vẫn thẳng, tỏ ra vô cùng kiên cường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT