Tô Yến ở lại tiệm thuốc làm việc, ngoại trừ lúc lên núi hái thuốc, thời gian còn lại, nàng đều dùng để học viết chữ với Chu Tư.
Nghe nói nàng còn đang gửi thư cho vị lang quân bặt vô âm tín kia, Mạnh nương tử và ông chủ tiệm thuốc đều khuyên nàng đừng thật lòng quá kẻo bị tên bạc tình lừa gạt.
Tuy nhiên từ đầu đến cuối, Tô Yến luôn tin rằng Mạc Hoài sẽ không lừa gạt mình, lúc hắn nói muốn cưới nàng, mặc dù trời tối nhưng ánh mắt hắn lại sáng bừng lên, đến cả giọng nói cũng chân thành tha thiết, lừa người sao có thể làm đến nước ấy?
Người bên cạnh thấy làng khăng khăng một dạ thì không khuyên bảo nữa, lỡ như Tô Yến nói thật, chẳng phải họ sẽ thành người ác chia uyên rẽ thúy sao? Chỉ có Chu Tư vẫn không bàn xét gì về chuyện nàng nhiệt tình viết thư, chỉ cần nàng tới hỏi, hắn ta sẽ vui lòng giúp đỡ.
Vốn dĩ sống yên ổn như thế cũng rất tốt nhưng chưa qua bao lâu, Trương đại phu đã nhờ người truyền lời cho Tô Yến, nói chó của nàng mất tích rồi.
Tô Yến đành phải trở lại thôn Mã gia, tìm chó khắp nơi, cả trong ruộng lẫn trong rừng nàng đều tìm một lượt nhưng gọi thế nào, Đại Hoàng cũng không về.
Đại Hoàng là do Trương đại phu tặng nàng sau khi mẫu thân nàng mất, nàng luôn nuôi nó để trông nhà, không biết nó đã đuổi bao nhiêu người lòng dạ xấu xa giúp nàng. Tình cảm Tô Yến dành cho Đại Hoàng rất sâu đậm, nàng có thể ăn thịt, chắc chắn sẽ không bạc đãi nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT