Đầu xuân mưa nhiều, thời tiết lạnh ẩm, hơi lạnh như con kiến bò lổm ngổm trên da người, thậm chí còn đục khoét đến tận xương khớp.
Ở trấn Vân Đường không có nhiều học trò thực sự hiếu học. Gặp phải một ngày có điều kiện thời tiết tồi tệ như vậy, họ đều tìm lý do riêng để không phải đến lớp.
Trong lúc nhất thời, học đường đơn sơ cũng trầm mặc suốt hồi lâu. Thực ra Chu Tư cũng không thấy tức giận, dù sao thì bọn họ cũng nộp học phí cả rồi. Đám người đó có học giỏi hay không đều là do tạo hóa của mỗi người, hắn ta không cần lo lắng.
Nhưng hắn ta cũng không thích kiểu thời tiết này. Mỗi khi trở trời, mẫu thân hắn ta lại bắt đầu ho khan, hắn ta chỉ đành cuốc bộ qua con đường đất lầy lội để lên trấn trên lấy thuốc. Nếu Tô Yến vẫn còn ở đây thì hay biết mấy...
Nghĩ tới đây, hắn ta không nhịn được lại ngẩng đầu lên nhìn ngắm bầu trời xám xịt.
Tô Yến cũng đã đến Trường An khá lâu rồi, không biết nàng đã tìm được gã nam nhân đó chưa và khi nào nàng mới bằng lòng quay lại đây. Trước đây mỗi lần thấy Tô Yến tỏ vẻ bướng bỉnh, hắn ta cũng không hề khuyên nhủ nàng. Bởi vì trong lòng hắn ta đã sớm biết, kẻ có thể sống trong phường Sùng An và thường xuyên bị kẻ thù đuổi giết truy lùng chắc chắn không phải người bình thường. Làm gì có chuyện những kẻ như thế chịu cưới một thôn phụ quê mùa, dù có được nạp làm thiếp cũng chỉ gây ra đủ loại điều tiếng dèm pha. Thế giới quan giữa nhà quyền quý và nhà hàn môn khác biệt một trời một vực, làm sao có thể dễ dàng bị phá vỡ chỉ bằng vài ba lời thề ước.
Chỉ là lần này, Tô Yến đã rời đi được hơn 2 tháng, trong lòng Chu Tư ít nhiều vẫn thấy lo lắng không yên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play