Bùi Dữ cũng ăn xong hai hộp cơm tự hâm nóng, nghỉ ngơi một lát. Đến khi nghe thấy tiếng gầm của tang thi từ xa vọng lại, anh mới chậm rãi đứng dậy, dẫn Tiểu Miêu tiếp tục lên đường.
Trời hè nắng như đổ lửa, tận thế khiến khí hậu toàn cầu nóng lên dữ dội, ngay cả thực vật cũng héo rũ. Những giống loài dù là động vật hay con người không kịp thích nghi với sự thay đổi này, chỉ có con đường chết.
Thành phố Tĩnh Hải đã kết thúc đợt cứu viện lần thứ năm, trước khi rút quân, đội cứu viện đã tiêu diệt thêm một đợt tang thi.
Những người bị bỏ lại trong thành phố vẫn luôn lo sợ không được cứu, nên đã tự lập ra các đội tuần tra ban đêm và nhóm đi tìm vật tư.
Tuy nhiên, Tĩnh Hải đã bị lục tung từ lâu, vật tư trong thành phố gần như đã bị vét sạch. Muốn được che chở, phải giao nộp một phần tài sản trước. Giờ đây, Tĩnh Hải gần như là “thành phố hoang”, rất khó tìm thấy lương thực.
Người ra ngoài tìm đồ ăn đều về tay không, vừa chửi bới vừa đập phá đồ đạc, âm thanh hỗn loạn vang vọng khắp những con phố vắng, kết hợp với cái nóng hầm hập khiến ai cũng dễ cáu bẳn.
Cách đó không xa, Bùi Dữ lặng lẽ quan sát đám người này, không thấy gương mặt quen nào nên quay người rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play